Trong trạng thái này, Ngô Bình thấy các rào cản từ nhỏ đến bé trong nguyên thần của mình đều được mở ra, sức mạnh Chân Nhân liên tục được giải phóng.
Vì thế, anh nhân cơ hội đó tiếp tục sang lần biến đổi thứ bảy là Thiên Ma Biến luôn.
Lần này, dù có Tịnh Thế Hồng Liên giúp sức thì Ngô Bình cũng chỉ giữ được ba tiếng. Nhưng thu hoạch còn lớn hơn hai lần trước. Trong trạng thái này, cuối cùng anh đã hấp thu được thần lực vô thượng bên trong chân hồn thái cổ mà anh hấp thu.
Cuối cùng là lần biến đổi thứ tám - Nguyên Thuỷ Ma Biến.
Truyền thuyết kể rằng cường giả Ma Đạo mạnh nhất thời thượng cổ là Nguyên Thuỷ Ma Hoàng. Nguyên Thuỷ Ma Biến chính là trạng thái ma hoá biến thành người này.
Ngô Bình chỉ giữ được mười lăm phút ở trạng thái Nguyên Thuỷ Ma Biến, nhưng trong thời gian đó, nguyên thần của anh đã có sự tiến bộ vượt bậc, trạng thái sinh mệnh cũng tiến vào một tầng cao mới.
Cái Tiên vẫn im lặng, đến giờ mới cảm thán: “Này, rốt cuộc cậu tu luyện cái gì mà khiếp người thế hả? Nếu không có Tịnh Thế Hồng Liên ở đây thì tôi còn không dám đến gần cơ”.
Ngô Bình mở mắt ra nói: “Thần Ma Cửu Biến. Bây giờ tôi còn một lân biến đổi cuối nữa là Thần Ma Biến thôi. Nhờ Cái Tiên bảo vệ cho tôi”.
Cái Tiên gật đầu: “Ừm”.
Ngô Bình nghỉ ngơi một tiếng rồi bắt đầu tu luyện lần biến đối cuối cùng là Thần Ma Biến.
Lần này, nguyên thần của anh nửa thần nửa ma, anh sẽ mở rào cản cực hạn của nguyên thần! Nhưng rào cản ấy là gì thì anh không rõ, thậm chí trong Thần Ma Cửu Biến cũng không ghi chép kỹ.
Ầm!
Ánh sáng của Tịnh Thế Hồng Liên vẫn toả ra lấp lánh, nguyên thần của Ngô Bình đã tiến vào một trạng thái kỳ lạ. Nhờ trạng thái này mà Ngô Bình có thể cảm nhận được hết mọi sức mạnh Đế và thiên bẩm của mình.
Đế là bá chủ vô thượng ở thười kỳ hỗn mãng, sức mạnh của nó quá lớn nên trước đó Ngô Bình chỉ bắt chước theo thôi. Còn bây giờ, anh đã có thể học được toàn bộ rồi.
Uỳnh!
Lúc này, sức mạnh còn sót lại của Đế trên mọi góc nghạch trong vũ trụ đều xuất hiện trước mặt Ngô Bình, sau đó được nguyên thần của anh hấp thu.
Nguyên thần của Ngô Bình đã hấp thu toàn bộ.
Sau đó, Ngô Bình cảm thấy rất hài lòng, như thể anh chỉ cần động tinh thần mọt cái là trời đất sẽ bị huỷ diệt ngay.
Song Thần Ma Biến chỉ duy trì được vài phút, Ngô Bình buộc phải thoát ra. Tuy thế, anh cũng đã nhận được rất nhiều lợi ích, đủ để bản thân thay đổi nhiều rồi.
Vậy là Ngô Bình đã tu luyện xong Thần Ma Cửu Biến, cảnh giới Hoá Thân của anh cũng đạt đến viên mãn. Không lâu nữa, anh có thể tu luyện cảnh giới thứ năm là Linh Biến.
Đúng lúc này chợt có động đất, một bàn tay khổng lồ đã phá giải cấm chế rồi hái Tịnh Thế Hồng Liên.
Điều kỳ lạ là Tịnh Thế Hồng Liên như vật hư vô, bàn tay kia có sờ thế nào cũng không chạm vào nó được, ngược lại còn bị Tịnh Thế Hồng Liên đâm bị thương.
Có tiếng người gào lên, cái đầu mà Tịnh Thế Hồng Liên mọc bên trên chợt mở mắt, khi đôi mắt ấy mở ra, không gian ở đây chợt tối sầm.
Cái đầu đó bắt đầu mọc ra thân thể, sau đó đứng dậy rồi biến mất.
Ngô Bình và Cái Tiên đều ngẩn ra, không ai dám thở mạnh, mà chỉ lặng lẽ rời đi.
Sau đó, Ngô Bình cảm thấy có một sáng đỏ chui từ dưới đất lên rồi dính vào cổ tay mình. Anh ngây người rồi giơ cổ tay lên nhìn thì thấy phần da ở đó có một ấn ký bông sen đỏ.
Ơ! Gì đây?
Ngô Bình không nói với Cái Tiên chuyện này, mà chỉ nói: “Tiền bối, chúng ta phí công chuyến này rồi, chắc Vạn Tà lão tổ đang đau lòng lắm”.