Nhưng vài phút say, ánh sáng ấy đã biến mất, sau đó không còn xuất hiện nữa.
Ngô Bình thầm thấy hiếu kỳ, tiếp tục quan sát xung quanh, nhưng đến khi Chu Tiểu Lôi lên tìm thì anh cũng không nhìn thấy ánh sáng đó nữa.
Anh hỏi Chu Tiểu Lôi: “Tiểu Lôi, thôn này tên là Hoá Long vì có liên quan đến sự tích hoá rồng à?”
Chu Tiểu Lôi gật đầu: “Đúng rồi anh, nghe nói từ thời Tiền Minh có một con mãng xà đã hoá rồng ở đây, rất nhiều người đều nhìn thấy cảnh tượng đó nên người đời sau thấy đây là một vùng đất quý nên mới chuyển đến dần và thành một thôn đấy. Sau nhiều diễn biến thì thành thôn Hoá Long như bây giờ”.
Ngô Bình hỏi: “Em có biết địa điểm hoá rồng không?”
Chu Tiểu Lôi chỉ ngay về phía xuất hiện ánh sáng: “Ở đó kìa anh, phía bên trái có đất bồi, thôn đã cắm biển và ghi chú rõ ràng ở đó”.
Ngô Bình thầm nghĩ, lẽ nào ánh sáng đó có liên quan đến sự tích hoá rồng từ thời xa xưa?
Nhưng bây giờ, anh không có thời gian để tìm hiểu, vì hôm nay là ngày cười của Chu Kiến Hùng và Tống Phương, anh phải đến chúc mừng.
Hai người lên xe rồi quay lại huyện Thuần Nhiên.
Trên đường đi, Hoắc Vân Đô đã gọi đến thông báo đang tiến hành điều tra, hiện giờ đã có một số bằng chứng. Chu Kiến Hùng có rất nhiều người chống lưng cho, từ đại đội trưởng đội hình sự, tới chủ tịch huyện Thuần Nhiên và nhiều nhân vật có quyền thế khác.
Nói chung, Chu Kiến Hùng có thể hô mưa gọi gió ở đây mà không ai dám làm gì cả.
Ngoài ra, Chu Kiến Hùng còn qua lại gần gũi với một cao thủ ở thành phố Cửu Long, người đó tên là Lưu Hải Vương, tông sư cảnh giới Thần. Nhà họ Lưu của Lưu Hải Vương là một gia tộc võ cổ truyền từ lâu đời, cao thủ lớp lớp.
Nói đến đây, Hoắc Vân Đô: “Thủ lĩnh, động vào tên này là đắc tội với Lưu Hải Vương đấy”.
Ngô Bình trầm ngâm nói: “Tiếp tục điều tra, tìm hiểu rõ về Lưu Hải Vương và gia cảnh của người này cho tôi”.
“Vâng!”
Chu Tiểu Lôi nhìn Ngô Bình rồi nói: “Anh Ngô Bình, chuyện này khó lắm ạ?”
Ngô Bình: “Tiểu Lôi, em có biết Lưu Hải Vương không?”
Chu Tiểu Lôi suy nghĩ rồi nói: “Anh em từng nhắc đến người này, bảo ông ta là một người kiêu hùng, hơn nữa còn giỏi võ nghệ”.
Ngô Bình: “Lưu Hải Vương chơi thân với Chu Kiến Hùng, có khả năng lần này, chúng ta phải đụng độ với ông ta đó”.
Chu Tiểu Lôi giật mình: “Anh Ngô Bình, hay mình tạm dừng để thư thả nghĩ cách đã”.
Cô ấy không muốn vì chuyện của nhà mình mà liên luỵ đến Ngô Bình, Ngô Bình đã cứu cô ấy là cô ấy cảm kích anh lắm rồi.
Ngô Bình cau mày nói: “Dù không biết em thì anh vẫn phải trả thù cho anh Phù Sinh, lát đến hôn lễ, anh sẽ tặng họ một món quà lớn”.
Theo tin tình báo của Hoắc Vân Đô, Ngô Bình và Chu Tiểu Lôi đã đến một khu sang trọng của huyện Thuần Dương là khu Giang Thiên.
Nơi này gộp cả