Ngô Bình: "Tu sĩ cảnh giới như chúng ta thì không cần nhiều lời nữa. Hai ta giao đấu một trận. Nếu tôi thắng thì xử lý theo cách của tôi, còn ông thắng thì làm theo ý ông. Ông thấy thế nào?"
Long Xà Đạo Tôn vốn không muốn giao đấu với Ngô Bình, nhưng thân là đạo sĩ, làm sao có thể bỏ chạy? Như vậy chẳng phải sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ sao?
Ông ta nghiêm mặt đáp: “Nếu các hạ đã muốn vậy thì bần đạo sẽ theo đến cùng!”
Ngô Bình cười đáp: “Được! Mời!”
Hai người hoá thành hai luồng ánh sáng lao thẳng lên trời, biến mất khỏi tầm mắt của đám đông.
Một khắc sau, họ đã ra tới bên ngoài Khuyên Giới, bay vào một khoảng không đầy hằng tinh và các hành tinh khác.
Long Xà Đạo Tôn nói: “Giờ các hạ có thể xuất chiêu rồi”.
Ngô Bình cười đáp: “Ông nhường tôi ra tay trước chỉ e là sẽ bị thiệt”.
Nói rồi, anh lấy bút vẽ những nét loằng ngoằng trong không gian, tạo ra một bàn cờ. Sau đó anh lại vẽ tiếp các quân cờ, trong nháy mắt đã bày ra Vạn Cổ Đệ Nhất sát cục.
Sát cục vừa thành hình, Long Xà Đạo Tôn mặt biến sắc, trầm giọng nói: “Thế cờ mạnh quá, lĩnh ngộ của các hạ về Kì Đạo và Hoạ Đạo đã đạt tới cảnh giới chí tôn”.
Ngô Bình: “Trên thế giới này, các đạo học đều tương thông với nhau. Mời xuất chiêu”.
Long Xà Đạo Tôn khẽ thét lên một tiếng, một long một xà thân dài vạn dặm bay ra định phá sát cục của Ngô Bình.
Thế nhưng sát cục tạo ra chín chín tám mốt nước biến hoá, liên tục tạo ra các thế cờ chết chóc. Long bị chặt đứt đầu, xà cũng bị chém thành bảy khúc.
Một long một xà không chịu nổi mười giây đã bại trận. Long Xà Đạo Tôn kinh ngạc, vội chắp hai tay lại niệm một đoạn chú dài.
Lập tức, trên không trung xuất hiện một vòng xoáy lớn. Trong vòng xoáy có một sinh vật thượng cổ rất mạnh. Nó mở mắt trừng trừng nhìn Ngô Bình.
Đạo thuật lợi hại mức này, Ngô Bình lần đầu được thấy, cho nên anh ban đầu có chút hoảng hốt. Nhưng Ngô Bình lập tức trấn tĩnh lại, lấy bút vẽ ra một bộ cung tên và thần tiễn.
Sau đó anh cầm cung và tiễn, nhắm thẳng vào sinh vật đáng sợ trong vòng xoáy!
"Phụt!"
Một mũi tên bay ra, trúng vào mắt trái của sinh vật khiến nó gầm lên một tiếng, đưa tay rút mũi tên ra. Sau đó bàn tay khổng lồ của nó ấn xuống định đè nát Ngô Bình.
"Rầm!"
Ngô Bình toàn thân chấn động, há miệng phun ra một ngụm máu tươi. Áp lực kinh hoàng mà con quái thú tạo ra càng ngày càng mạnh khiến eo của anh dần dần oằn xuống.
Vẻ mặt anh vẫn rất bình tĩnh. Cảnh giới tiếp theo của Thánh Võ là Thiên Ý Như Đao đột nhiên bắt đầu khởi động.