Ngô Bình: “Nói vậy thì bảo bối này có sứ mệnh à?”
Thường Thiên Sách: “Cụ thể thế nào tôi không rõ, tôi chỉ cảm thấy biết đâu tin này có ích cho Thiên Thánh”.
Ngô Bình cười, nói: “Anh đang hi vọng tôi đi tìm báu vật đó đúng không?”
Thường Thiên Sách: “Thiên Thánh có thể tìm được là tốt nhất, nếu không tìm được cũng không mất gì”.
Ngô Bình gật đầu: “Cảm ơn anh đã nói cho tôi biết những điều này”.
Thường Thiên Sách cười hehe: “Thiên Thánh khách sáo rồi, đều là chuyện tôi nên làm. Phải rồi, đây là thân phận thần tộc của nhà họ Thường tôi”.
Anh ta vừa nói vừa đưa cho Ngô Bình một ngọc phù, nói: “Bóp nát ngọc phù, phù văn bên trong sẽ vào trong cơ thể của Thiên Thánh, trở thành dấu hiệu của thần tộc, có điều là thân phận thần nhân”.
Ngô Bình: “Thần nhân cũng được”.
Thường Thiên Sách ở lại hoàng cung chơi một ngày, nói chuyện tán dóc với Ngô Bình, hôm sau mới tạm biệt và rời đi.
Ngô Bình tiễn Thường Thiên Sách về xong thì không đến thần giới ngay. Anh ở lại thiên đình lĩnh hội thêm một thời gian nữa, sau đó mở rộng tiên đạo, biến nó thành một loại công pháp mà mọi người trên thế gian đều có thể luyện, thế thì còn tốt hơn cả Nhân Đạo Tiên Đồ.
Công pháp này vừa hoàn thành thì anh quay về Huyền Nguyên Môn, truyền thụ tiên đạo mới cho các đệ tử, sau đó lệnh cho họ tuyên truyền sâu rộng.
Thật ra tiên đạo mới có uy lực không bằng Nhân Đạo Tiên Đồ nhưng phạm vi đối tượng của nó rộng hơn, dù là yêu, thần, người hay thậm chí là thực vật, động vật, cũng đều có thể tu luyện.
Tiên đạo này được Ngô Bình đặt tên là Huyền Nguyên Tiên Đạo. Sau khi Huyền Nguyên Tiên Đạo ra đời, anh lại mở một thời không ngoài Kim Tiên giới, đặt tên là Huyền Nguyên giới.
Trong Huyền Nguyên giới cũng có công đức, hễ ai tu tiên thành công đều có thể vào Huyền Nguyên tiên giới tu luyện.
Ngô Bình ở lại trong Huyền Nguyên tiên giới hơn mười ngày, vừa hay Huyền Nguyên Môn nằm trong thần thổ Thông Thiên, Thần Thổ tự hình thành thiên địa. Chỗ này còn có một việc anh chưa làm xong, đó là vào Thượng Thiên giới, có được sáu bảo tàng khác.
Thông Thiên từng nói với anh, Tiên Tổ để lại bảy bảo tàng, trước đây anh đã tìm được một cái, vẫn còn lại sáu cái chưa tìm ra.
Lúc đến lại Thượng Thiên giới, giọng của Thông Thiên lại vang lên: “Cuối cùng thì cậu cũng đã quay lại”.
Ngô Bình hỏi thẳng: “Nhiệm vụ thứ hai là gì?”
Thông Thiên nói: “Thật ra cậu đã hoàn thành nhiệm vụ thứ hai đến nhiệm vụ thứ năm rồi. Bốn nhiệm vụ này gồm trở thành tiên hoàng, thủy tiên, chân hoàng, thánh hoàng”.
Ngô Bình: “Ồ, sao nhất định phải trở thành tiên hoàng và thánh hoàng?”