Ngô Bình cười nói: “Ông rất chiếu cố Băng Vân, xem như đây là lời cảm ơn của tôi đi”.
Dứt lời, anh vươn tay ra, trực tiếp giữ chặt người Võ Càn Dương, túm lấy hư ảnh màu đen. Hư ảnh này giãy giụa trong lòng bàn tay anh, bị điện quang đánh vào liền tan thành mây khói.
Võ Càn Dương thấy cả người nhẹ nhõm, mừng rỡ nói: “Cảm ơn cậu!”
Ngô Bình bảo: “Viện chủ Võ hãy nhanh chóng đi hồi phục tu vi”.
Võ Càn Dương đáp: “Được! Mấy hôm nữa Băng Vân sẽ xuất quan, cậu chờ ở viện nhé”.
Sau khi Võ Càn Dương rời đi, Ngô Bình không muốn cứ chờ mãi ở đây nên bèn thả bốn đệ tử ra. Bốn đệ tử này đều trưởng thành nhờ nghe anh giảng pháp, vô cùng kính nể anh. Đó là khỉ thành tiên - Kim Hầu Đạo Tổ, rắn trắng thành tiên - Bạch Luyện Đạo Tổ, gấu đen thành tiên - Hắc Đáp Đạo Tổ, cáo lông đỏ thành tiên - Xích Bào Đạo Tổ。
Bốn Đạo Tổ này đều đã biến thành hình người, có vẻ ngoài chỉ chừng mười mấy, hai mươi tuổi, mặc quần áo mới, theo sau Ngô Bình.
“Sư phụ, chúng ta đi đâu vậy ạ?”, cảm thấy môi trường ở đây khác hẳn Trung Thiên Giới, bốn Đạo Tổ chưa thích ứng được, Hắc Đáp Đạo Tổ bèn hỏi.
Ngô Bình đáp: “Sau này các con đi theo ta, khó tránh khỏi việc kết giao với người khác. Để ta dẫn các con làm quen với nhân gian”.
Xích Bào nói: “Sư phụ, tu vi của người cao như vậy, sao còn phải kết giao với những phàm phu tục tử này?”
Ngô Bình đáp: “Ta là Thánh nhân, giáo hoá Nhân tộc là thiên chức của ta”.
Bốn đệ tử đồng loạt gật đầu.
Gần viện Chu Tước có một thành phố khá lớn, tên là thành Tử Kim. Đây cũng là nơi mà thế lực của viện Chu Tước chuẩn bị đặt chân vào. Có điều ở thành Tử Kim có Tử Kim Tiên Tông, thực lực khá mạnh, nên phía viện Chu Tước vẫn không có cách nào thâm nhập.
Cái tên Tử Kim bắt nguồn từ núi tiên Tử Kim trong thành phố. Trên núi tiên có một bia tiên, chưa từng có ai lĩnh ngộ được. Có điều tu luyện lâu năm trên núi sẽ nhận được lợi ích cực lớn. Vì nguyên nhân này, năng lực của Tử Kim Tiên Tông không hề tầm thường. Họ sản sinh đến mấy vị Thiên Tôn, được phong các tiên vực lớn.
Thiếu tông chủ của Tử Kim Tiên Tông còn lấy con gái của một Đại Thiên Tôn.
Đến thành phố, Ngô Bình tìm một nhà hàng để bốn đệ tử được nếm món ngon trên đời.
Nhà hàng mà Ngô Bình chọn tên là Tử Tiên Lâu, anh nghe nói đây là nhà hàng sang trọng và nấu ăn ngon nhất thành Tử Kim.
Anh đặt phòng cao cấp nhất. Năm thầy trò ngồi xuống, Ngô Bình đặt một bàn ăn, còn đem rượu mà anh tự ủ ra.
Xích Bào là một cô gái xinh đẹp mặc đồ đỏ, ngồi bên cạnh Ngô Bình để rót rượu.
Ngô Bình nói: “Tâm của các con rất thuần khiết, tuy điều này có lợi cho việc tu hành nhưng sẽ gây khó khăn trong việc kết giao với người khác. Lòng người phức tạp, các con phải từ từ thích ứng”.