Đồ ở tầng thứ năm có giá trị hơn, tiền bùa nhiều hơn, tiên thạch cũng cao cấp hơn, pháp khí hoàn chỉnh thì có bảy món, khí vật thì cũng hoàn hảo hơn. Trong đó, có hơn 5000 tiền bùa, 315 khối tinh thạch, bảy món pháp khí, món kém nhất cũng ở cấp bảy, ngoài ra còn có một món cấp mười.
Món bảo vật cấp mười này là một cái gậy một đầu to một đầu nhỏ có tên là Phá Thiên, khi cầm rất nặng.
Vì vội vã nên Ngô Bình không có nhiều thu hoạch ở tầng thứ sau, trong đó nhiều nhất là 125 đồng tiền hình rồng, bên trên có khắc bùa chú, ngoài ra còn có bốn lá bùa chú nguyên vẹn, ba loại vật liệu và hai món pháp khí.
Bốn lá bùa đều ở cấp thần, một lá bùa độn thổ, hai lá bùa sát, một lá bùa phòng ngự. Tuy chúng chưa bằng Thái Ất và Tử Vi, nhưng cũng thuộc loại hiếm có.
Ba vật liệu là một Ngũ Hành Thần Kim to như cái khay, một cái có tên Tử Lôi Tiên Đồng to như thùng nước bằng đồng đỏ. Cuối cùng là một khối gỗ dài ba mét to như cánh tay có tên là Thông Thiên Thần Mộc. Cả ba vật liệu này đều là bảo vật vô giá.
Hai món pháp khí chính là pháp khí Thiên Tiên. Món thứ nhất là một cuốn tập có 12 trang, trong đó có bảy trang phong ấn một thần ma nên được gọi là Thần Ma Sách.
Thần Ma Sách này dùng để phong ấn yêu ma quỷ quái. Sau khi phong ấn, nó sẽ luyện hoá chúng cho chủ nhân sử dụng. Khi thi triển cần thả thần ma ra để chiến đấu với kẻ địch.
Pháp khí thứ hai là môt chiến xa phủ kín bùa chú và biết bay, ngoài ra còn không sợ sấm sét, nước lả, bên trên có trận pháp phòng ngự. Chỉ cần truyền tiên lực hay bỏ tiên thạch vào là có thể khởi động được.
Chiến xa này rất cổ rồi, nó cao năm mét, rộng ba mét, dài một mét, không gian bên trong rất rộng, phía dưới có bốn bánh xe, có một người vàng điều khiển ở một đầu, bên rìa thì là các con rối.
Thực lực của các con rối này rất mạnh, mỗi con đều có một phép thần thông, tay cầm vũ khí nên có thể hạ được cả tu sĩ Thiên Tiên bán bộ. Kể cả tu sĩ Hư Tiên xuất hiện thì chúng cũng đánh bại được ngay.
Phân loại xong, Ngô Bình lẩm bẩm: “Có Ngũ Hành Thần Kim, Tử Lôi Tiên Đồng, mình có thể tạo ra Ngũ Hành Phên Thiên Ấn rồi”.
Sau đó, anh cho hết các nguyên liệu vào tranh luyện khí, cùng đó còn truyền một luồng thần niệm vào, cứ thế tiên khí đã nhận anh làm chủ.
Tranh luyện khí phát ra một tia sáng mạnh, sau đó Ngô Bình cảm thấy thần niệm của mình bị tiêu hao rất nhiều. Ánh sáng càng mạnh thì anh càng cần truyền nhiều thần niệm vào.
Năm phút sau, tranh luyện khí chợt bay lên cao rồi bốc cháy, trong ánh lửa màu vàng có lẫn tia sáng ngũ sắc.
Đó là một kim ấn to như cái nhà, trên đó phủ kín bùa chú. Có năm con rồng lượn quanh trên đại ấn ấy, chúng là Thanh Long, Bạch Long, Hắc Long, Hoàng Long và Xích Long.
Lúc này, Ngô Bình và Ngũ Hành Phiên Thiên Ấn đã hoà làm một, anh giơ tay lên, một đại ấn to như bàn tay đã rơi xuống tay anh.
Anh nâng nó lên rồi cười nói: “Bảo bối đây rồi, nếu mình dốc hết sức để thi triển nó thì tu sĩ Thiên Tiên cũng phải chết”.
Nhưng Ngô Bình không lường được rằng Ngũ Hành Phiên Thiên Ấn này lại mạnh đến vậy, anh mới thi triển một lần thôi đã mệt lả, vì thế nếu không phải lúc nguy hiểm thì anh sẽ không dùng tới.