Anh nói với Trương Cổ Nguyệt: “Giáo chủ, lần này đệ tử về đây xong chắc mai này sẽ không quay lại nữa. Huyền Minh Giáo từng giúp đỡ đệ tử nên đây là những gì mà đệ tử báo đáp”.
Anh lấy một cái nhẫn trữ đồ ra rồi đưa cho Trương Cổ Nguyệt: “Bên trong có 10 nghìn tỷ tiền Tiên. Số tiền này đủ cho Huyền Minh Giáo sử dụng trong một thời gian dài”.
Trương Cổ Nguyệt nhận lấy rồi cảm động nói: “Thế này… nhiều quá!”
Phải biết rằng, tiền mà ngày xưa họ đưa Ngô Bình đến Đại Ngũ Hành Giới cũng là đi vay, cần rất lâu mới có thể trả được. Nhưng giờ Ngô Bình lại đưa cho Trương Cổ Nguyệt cả đống tiền, chỗ này đủ mua không biết bao nhiêu Huyền Minh Giáo.
Đưa tiền cho Trương Cổ Nguyệt xong, Ngô Bình chính thức chào tạm biệt ông ấy rồi về đỉnh Cô Tú để dẫn nhóm Vân Thưởng đến Tiên Giới Thái Ất, để họ giúp ảnh quản lý nơi đó.
Ngô Bình cho mấy cô gái uống đan dược để họ nhanh chóng thích ứng được với môi trường ở Tiên Giới Thái Ất, đồng thời có tu vi không quá thấp. Sau đó, tu vi của họ sẽ tăng dần lên.
Sau khi quay lại, Ngô Bình đã đến tìm Lạc Ngưng Đan để cô ấy làm trợ thủ cho mình. Khi anh không ở đây, đan uyển Thái Ất sẽ do cô ấy quản lý.
Lạc Ngưng Đan gần đây đang tu hành trong một duy độ cao nhất, hiện giờ tu vi của cô ấy đã ở cảnh giới Thần Anh, trình luyện đan cũng tăng lên nhiều.
Hôm nay, Ngô Bình đang xử lý công việc thì hoàng đế đích thân dẫn vài quan lại thân cận đến tìm, Ngô Bình lập tức tiếp đón.
Hoàng đế của hoàng triều Thái Ất tên là Đông Phương Anh Minh. Giờ ông ấy đã khôi phục lại phần lớn thực lực, đòng thời phe của Ngũ hoàng tử cũng đã bị nhốt hoặc giết. Thái tử cũng đã được tìm về, tuy đã bị thương nhưng không nguy hiểm.
Hoàng triều Thái Ất đã bình thường trở lại, mà mọi thứ đều nhờ công của Ngô Bình nên Đông Phương Anh Minh rất cảm kích anh, vì thế mới đích thân dẫn người đến thăm.
“Ha ha, Đại Ti Đan, khanh là thầy luyện đan Kim Đỉnh thì đã luyện chế ra đan dược mới nào chưa?”
Ngô Bình đáp: “Nhờ phúc của bệ hạ, thần mới luyện chế được một lò Ngọc Hồn Đan, mời bệ hạ xem”.
Nghe thấy là Ngọc Hồn Đan, các thầy luyện đan cùng quan lại ở đây đều sững người. Ngọc Hồn Đan là một trong 13 đan dược trên bia ngọc mà, sao Ngô Bình có thể luyện chê sdc?
Đông Phương Anh Minh sáng mắt lên rồi vội vàng cầm lấy viên đan dược rồi cảm thán: “Ngọc Hồn Đan! Ngày xưa, ta mà có viên đan dược này thì cơ thể đã không xuất hiện nhiều vấn đề như thế”.
Sau đó, ông ấy nói: “Truyền chỉ của trẫm, Đại Ti Đan luyện chế được Ngọc Hồn Đan nên đã lập công lớn, thưởng nửa năm thuế của hoàng triều”.
Ngô Bình không khách sáo mà nói ngay: “Tạ bệ hạ”.
Đông Phương Anh Minh cười nói: “Đại Ti Đan, có khanh ở đây thì hoàng triều không cần nhìn sắc mặt của Ngọc Hư Đan Tông nữa rồi”.
Ngô Bình đã từng nghe nói đến Ngọc Hư Đan Tông, đó là một môn phái luyện đan nổi tiếng ngang Tử Đỉnh Môn, tầm ảnh hưởng cũng rất lớn ở Tiên Giới.
Anh hỏi: “Bệ hạ, đan dược của hoàng triều còn cần mua từ Ngọc Hư Đan Tông ạ?”
Đông Phương Anh Minh gật đầu: “Có nhiều đan dược mình không luyện chế được hoặc luyện
ra chất lượng không cao. Mà không có thì phải mua thôi, nhưng Ngọc Hư Đan Tông ra giá cao lắm, lấy viên đan dược này làm ví dụ nhé”.