Truy Điện: “Không cần, trong túi tôi có ít đồ, cậu lấy ra đi”.
Trước khi ra ngoài, Truy Điện luôn mang theo một cái túi, nó bảo Ngô Bình treo lên yên ngựa. Anh lấy cái túi xuống rồi mở ra thì thấy có một tấm lệnh bài cùng một phong thư.
Trên tấm lệnh bài có viết một chữ Bổ, mặt sau thì được khắc một con dấu phức tạp. Anh không khỏi tò mò hỏi: “Đây là thứ gì thế?”
Truy Điện đắc ý nói: “Là lệnh bài của Bổ đầu đấy, Bổ đầu là một chức quan, có nó rồi thì cậu chính là quan rồi”.
Ngô Bình cười nói: “Ngươi lấy đâu ra thứ này thế?”
Truy Điện: “Tôi có một đời chủ nhân là Tổng bổ đầu nên mới có”.
Ngô Bình: “Bổ đầu ấy cũng chết rồi à?”
Truy Điện thở dài nói: “Trong một lần bắt cướp, ông ấy đã bị giết rồi chết thê thảm lắm”.
Ngô Bình: “Thế Tổng bổ đầu thuộc cơ quan nào?”
“Nhân tộc gọi là phủ tuần tra đấy”, Ngô Bình: “Phủ tuần tra do 12 cường giả mạnh nhất của Nhân tộc quản lý, nơi này lập ra quy định và luật pháp, không một ai được làm trái luật. Đương nhiên cũng có vài người là ngoại lệ”.
Ngô Bình: “Thân phân Tuần bổ này của tôi là giả à?”
Truy Điện: “Cũng không hẳn là giả, vì có thể mua được thân phận Tuần bỏ của phủ tuần tra”.
Ngô Bình tròn mắt hỏi: “Tuần bổ mà cũng mua được ư? Mất bao tiền thế?”
Truy Điện tỏ vẻ sót của: “Tôi cũng không nhớ ngày xưa mua mất bao nhiêu, nhưng bây giờ bét cũng phải hơn triệu tiền Tử Tinh đấy, à mà thân phận Tuần bổ cấp hai áo xanh này của anh còn có giá cao hơn”.
Ngô Bình hỏi kỹ ra mới biết Tuần bổ của phủ tuần tra được chia thành ba bậc chín cấp. Tuần bổ có địa vị cao nhất là áo tím, sau đến áo vàng, cuối cùng mới là áo xanh.
Ngô Bình nghe xong thì cười nói: “Chắc làm Tuần bổ oai lắm nhỉ?”
Truy Điện: “Đương nhiên, cậu cứ khoe thân phận ra, đảm bảo không ai dám đắc tội”.
Quả nhiên khi đến lượt Ngô Bình, anh chỉ cần giơ lệnh bài ra thì mấy người phụ trách kiểm tra đã vội vàng khom người nói: “Ra là Tuần bổ gia, mời vào ạ!”
Ngô Bình ngạo nghễ bước qua mặt họ rồi cười nói: “Vừa vào thành đã được làm Tuần bổ gia rồi, được đấy!”
Truy Điện: “Nhưng giờ Tuần bổ áo xanh không còn oai như trước nữa, mấy năm qua có rất nhiều người mua thân phận Tuần bổ”.
Nó vừa nói xong thì Ngô Bình đã nhìn thấy có một Tuần bổ áo xanh đeo lệnh bài bước từ phía đối diện tới, theo sau người này có một tuỳ tùng.
Anh sững người hỏi: “Có bao nhiêu Tuần bổ áo xanh?”
Truy Điện: “Riêng ở thành Ngũ Đế là trên chục nghìn người rồi”.
Ngô Bình trợn tròn mắt: “Gì mà nhiều thế?”
Truy Điện: “Có gì đâu mà ngạc nhiên, sau này còn nhiều hơn đấy. Chắc đến một ngày nào đó, đến nửa thành đều là Tuần bổ áo xanh mất”.
Ngô Bình lắc đầu: “Tốn nhiều tiền mua một thân phận này thì không đáng”.