Cổ Thanh Liên ngồi chơi với Ngô Bình trong một căn nhà nhỏ của nhà họ Cổ một lát rồi rời đi.
Trong phòng đọc sách, Ngô Bình lấy ra mười hai búp bê bằng đất sét định bóp nát chúng xem có phải bên trong có thứ gì khác không. Nhưng quỷ dị là mấy con búp bê đất sét ấy lại cực kỳ cứng rắn, cậu chẳng thể bóp nát nổi!
Nếu không bóp nát được, cậu bắt đầu ngâm nước. Tiếc là ngâm nước cũng không có tác dụng, có vẻ lớp đất sét kia cũng không bị ảnh hưởng bởi nước.
Ngô Bình không khỏi khó hiểu, lẽ nào chúng nó chỉ là búp bê bằng đất sét bình thường chứ cũng không có ý nghĩa đặc biệt gì cả?
Ngô Bình đặt chúng thành một hàng rồi nhìn từ đầu tới đuôi. Cậu ngắm nghía một hồi thì trong lòng chợt nảy ra một ý nói: "Động tác của chúng kỳ lạ ghê, lẽ nào là đang che giấu một bí mật nào đó?"
Cậu nghĩ vậy bèn bắt chước động tác của con búp bê thứ nhất, học theo nó. Nhưng mà, khi động tác của cậu giống y như con búp bê thì cả người lập tức cảm thấy khó chịu dường như có một sức mạnh khủng khiếp đang ngăn cản mình làm động tác đó.
Ngô Bình cắn răng, không tiếc thi triển bí thuật tăng sức mạnh của bản thân lên gấp mười lần mới miễn cưỡng làm được động tác ấy!
"Rắc!"
Ngay khi cậu thực hiện được động tác đó thì chợt cảm thấy một sức mạnh tự nhiên trong đất trời ùa vào cơ thể mình. Cùng lúc đó, lớp ngoài của con búp bê kia cũng nát, lộ ra một bức tượng nhỏ hình người được làm từ kim loại sáng bóng. Trên người nó giăng kín phù văn, chú ngữ, đôi mắt cũng tỏa ra một ánh sáng huyền bí.
Ngô Bình hoảng sợ, nhìn về phía bức tượng, hai mắt nó bắn ra một luồng sáng tím chiếu vào trong con ngươi Ngô Bình. Thoáng chốc, trong đầu cậu lập tức xuất hiện một vài ký ức kỳ diệu.
Cùng lúc đó, chú ngữ, phù văn trên người bức tượng cũng bay lên rồi rơi lên da Ngô Bình, sau đó có cái in lên da, có cái khắc vào trong xương, có cái chui vào trong người cậu.
Ngô Bình vừa mừng vừa sợ, hóa ra đây mới là cách chính xác để mở ra nó!
Những ký ức kia cực kỳ có ích với cậu, sau khi ghi nhớ, cậu lại bắt chước động tác của con búp bê thứ hai..Giống như lần trước, sau khi Ngô Bình thực hiện được động tác thì lớp ngoài của nó cũng vỡ vụn, lộ ra bức tượng hình người bằng kim loại bên trong. Sau đó, phù văn và chú ngữ bên trên lại bay đến trên người Ngô Bình rồi truyền thừa cho cậu một số thứ.
Hai cái, ba cái, năm cái, bảy cái. Khi Ngô Bình nhận lấy phù văn và chú ngữ trên bảy bức tượng bằng kim loại kia, cậu đã cảm nhận được một sự áp lực. Bấy giờ, Ngô Bình mới biết được sức chịu đựng của con người là có hạn, có lẽ mình không có cách nào nhận lấy hết toàn bộ phù văn và chú ngữ!
"Để thử xem, mình có thể chịu được bao nhiêu!", vì vậy, cậu tiếp tục mở ra những con búp bê còn lại.
Tám, chín, mười!
Sau khi Ngô Bình hấp thu mười bức tượng, cậu cảm thấy cơ thể mình hết sức nặng nề, ngay cả đứng cũng khó, chỉ có thể quỳ một gối trên mặt đất.
Ngô Bình nhìn con búp bê thứ mười hai, lẩm bẩm: "Thôi bỏ đi, đợi tu vi mình tăng lên một chút rồi mở hai cái còn lại cũng không muộn".
Mình cũng phải một người tham lam, cậu nghĩ vậy bèn cất hai con búp bê kia đi rồi khoanh chân ngồi xuống nghỉ ngơi, tiện thể suy ngẫm truyền thừa mà nó đã cho mình.
Thực ra, những truyền thừa của mười bức tượng kia là một bộ, mỗi loại truyền thừa đều là một loại pháp thuật hay thần thông. Hơn nữa, mười hai loại thần thông trong mười hai bức tượng đó còn có thể hợp lại làm một, tạo thành một thần thông nghịch thiên!
Đương nhiên, cách kết hợp cũng không phải là mười hai hợp làm một thôi, cũng có thể bốn hợp một, sáu hợp một, tám hợp một, mười hợp một! Chẳng hạn như hiện giờ Ngô Bình học được 10 loại thì có thể kết hợp chúng thành một thần thông đỉnh cấp, từ đấy có thể gây ra sát thương gấp mấy chục lần!