Nguyệt Đông Thăng: “Tuy Thi công tử không ưa nhìn nhưng người tu hành như chúng ta đâu trọng hình thức bên ngoài?”
Nguyệt Thanh Ảnh: “Bố biết thừa nhà họ Thi có lai lịch thế nào rồi mà, họ khởi nghiệp từ việc trộm mộ, kết quả đã bị nhiễm thi khí nên giờ mới có dáng vẻ kinh tởm như thế!”
Nguyệt Đông Thăng: “Thanh Ảnh, con cũng biết nhà mình đang gặp chuyện mà. Nếu không liên thủ với nhà họ Thi thì một khi đám người kia kéo đến, chúng ra sẽ chất hoặc phải từ bỏ Thần Châu mà rời đi, chẳng lẽ con muốn như thế à?”
Nguyệt Thanh Ảnh ôm lấy cánh tay của Ngô Bình rồi nói: “Con không cần biết! Con đã có người đàn ông của mình rồi, không thể lấy ai khác nữa”.
Nguyệt Đông Thăng híp mắt lại quan sát Ngô Bình rồi nói: “Đây là chuyện riêng của gia đình tôi, hi vọng cậu không xen vào”.
Nguyệt Thanh Ảnh nhìn Ngô Bình không chớp mắt để xem anh sẽ quyết định thế nào. Dẫu sao, bố cô cũng là một cường giả Đạo cảnh.
Ngô Bình nói: “Tôi không có hứng với chuyện của nhà họ Nguyệt, nhưng tôi cũng không muốn Thanh Ảnh phải chịu tủi hờn”, Nguyệt Thanh Ảnh là bạn của anh, nếu cô ấy không muốn gả vào nhà họ Thi thì anh sẽ đứng về phía cô ấy.
Nguyệt Đông Thăng cười khẩy: “Cậu cũng to gan đấy, lấy đâu ra dũng khí vậy hả?”
“Tôi cũng to gan vừa phải thôi”.
Dứt lời, anh mặc áo giáp Đạo cảnh và đeo găng Đạo cảnh cùng nhẫn Cửu Long lên. Ngay sau đó, khí tức của Ngô Bình đã tăng vọt, loáng cái đã hơn cả Nguyệt Đông Thăng.
Dù là cao thủ tầng thứ ba Đạo cảnh nhưng Nguyệt Đông Thăng vẫn cảm thấy áp lực, ông ta cau mày nói: “Tuy cậu có pháp khí Đạo cảnh, nhưng cần phải có sức mạnh lớn mới dùng chúng được, cậu nghĩ mình dùng chúng được mấy lần? Một hay hai?”
Ngô Bình: “Muốn biết thì ông cứ thử xem”.
“Được! Để tôi xem người đàn ông mà con gái tôi thích có bản lĩnh thật hay không nào!”, dứt lời, ông ta bước tới, trên người ông ta cũng có một bộ giáp và một cái kích, cả hai đều là pháp khí Đạo cảnh.
Ngô Bình: “Ra ngoài làm trận!”
Ngay sau đó, có hai tia độn quang rời khỏi nhà lao, Nguyệt Thanh Ảnh lo cho sự an nguy của Ngô Bình nên cũng đuổi theo ra ngoài.
Hai bóng người xông lên cao rồi va chạm mạnh với nhau.
Uỳnh!
Cả Nguyệt Đông Thăng và Ngô Bình đều lùi lại, nhờ có pháp lực mạnh mẽ mà Ngô Bình có thể phát huy lực chiến đấu của bộ giáp lên tầng thứ năm Đạo cảnh, chiếc nhẫn Cửu Long cũng giúp thực lực của anh tăng lên một bậc, phát huy uy lực của tầng thứ sáu Đạo cảnh.
Nguyệt Đông Thăng cũng không kém cạnh, bộ giáp và cái kích của ông ta cũng ở tầng thứ năm và sáu Đạo cảnh, vì thế hai bên đang ngang tài ngang sức.
Ầm!
Sau bảy lần va chạm, Nguyệt Đông Thăng cười khẩy: “Cậu còn trụ được bao lâu nữa? Mới ở cảnh giới Thần Thông mà lại dùng pháp khí Đạo cảnh chắc là mệt lắm nhỉ?”
Ngô Bình cười đáp: “Giờ thì tôi chưa mệt nên chắc đọ thêm với ông nghìn chiêu nữa cũng được”.
“Khoác lác vừa thôi, lên đi!”, Nguyệt Đông Thăng hừ lạnh một tiếng rồi hai bên lại lao vào nhau.