Diệp Huyền nói: “Tiền bối à, đệ tử cũng có nghe nói về chuyện này. Giai đoạn đầu, nước ta sẽ xây dựng bốn trường, gồm Đại học Võ Đạo Thiên Kinh, Đại học Võ Đạo Trung Nguyên, Đại học Võ Đạo Giang Nam, Đại học Võ Đạo Vân Đông. Hiệu trưởng của các trường đại học võ đạo sẽ được chọn từ học viện Võ Đạo”.
Ngô Bình trầm tư: “Thế là họ muốn sàng lọc được nhân tài từ nhiều người thông qua trường đại học Võ Đạo, sau đó tiến hành bồi dưỡng. Như vậy thì họ sẽ có thể lôi kéo được một lượng cao thủ trước khi linh khí khôi phục toàn bộ, từ đó sẽ có vốn liếng để đối chọi với các thế lực tu chân lớn”.
Diệp Thiên Tông bảo: “Đúng vậy. Ở thế tục, sức ảnh hưởng của quốc gia vượt xa các môn phái lớn”.
Dương Mộ Bạch nói: “Sư đệ, anh cảm thấy cậu có thể tham gia cạnh tranh cho vị trí hiệu trưởng trường đại học Võ Đạo”.
Lòng Ngô Bình thoáng lay động: “Em đang chuẩn bị đến học viện Võ Đạo rồi trở thành thầy dạy ở đó trước. Về vị trí hiệu trưởng, nếu có cơ hội, em sẽ thử xem sao!”
Bọn họ đang tán gẫu thì bỗng có tiếng bước chân vọng vào từ ngoài cửa. Sau đó, cửa bị ai đó thô lỗ đẩy ra, bốn người xông vào.
Khí tức của bốn người này đều rất mạnh, trong đó có hai người là con lai. Một người lai mắt xanh dương nhướng mày hỏi: “Trong các người, ai là Ngô Bình?”
Đối phương là kẻ bất thiện. Diệp Huyền lạnh lùng hỏi: “Các người là ai? Tìm tiền bối của tôi làm gì?”
Một cậu trai mười tám, mười chín tuổi lãnh đạm nói: “Tôi là Lewis, lớn lên ở Mễ, đã vượt qua buổi khảo hạch của hệ thống bậc thầy chiến đấu nước Mễ. Nghe nói Viêm Long tổ chức đại hội võ lâm, tôi liền đến đây tham gia ngay lập tức”.
Diệp Huyền bảo: “Nói trọng điểm đi”.
Lewis nói: “Tôi muốn đấu một trận với Ngô Bình, nghe nói người này rất mạnh”.
Diệp Huyền cười khẩy: “Làm sao cậu biết tiền bối của tôi mạnh? Còn nữa, tại sao cậu lại biết chúng tôi ở đây?”
Lewis đáp nhẹ: “Tôi có nguồn tình báo của mình”.
Diệp Huyền còn định nói gì đó, Ngô Bình đã xua tay rồi lên tiếng: “Nói vậy là cậu muốn khiêu chiến tôi?”
Lewis gật đầu: “Đúng, tôi muốn đánh bại anh, từ đó chứng minh sự lớn mạnh của hệ thống bậc thầy chiến đấu”.
Ngô Bình hứng thú hỏi: “Hệ thống bậc thầy chiến đấu mà cậu nói là gì thế?”
Lewis trả lời: “Đó là hệ thống huấn luyện chiến đấu được Mỹ nghiên cứu và phát triển, kết hợp với công nghệ tiền sử. Hiện giờ tôi là một trong những người được hệ thống chấm điểm cao nhất, nằm trong top mười”.
Ngô Bình gật gù: “Ra là vậy. Cậu có thể khiêu chiến tôi, nhưng không phải bây giờ. Trên võ đài của đại hội võ lâm, tôi rất mong chờ được gặp cậu”.
Lewis cười bảo: “Không, không. Anh Ngô, nếu bây giờ anh có thể đánh bại tôi, tôi có thể đưa anh đi xem hệ thống bậc thầy chiến đấu”.
Diệp Huyền cười khẩy: “Cậu không hiểu tiếng người à? Muốn khiêu chiến tiền bối tôi, cậu có thể khiêu chiến trên võ đài”.
Lewis nhướng mày: “Nếu như tôi kiên quyết muốn khiêu chiến bây giờ?”
Lý Long Thần tiến lên một bước: “Vậy thì phải qua ải của tôi trước!”