Sau đó, Ngô Bình đã chắp tay cáo từ.
Sau khi rời khỏi chợ Đông Khư, anh lại đến Động Thiên Diệu Hoa để tìm con khỉ trắng.
Khỉ trắng thấy anh trở lại thì vội nói: “Thầy Ngô, sao anh lại về đây?”
Ngô Bình: “Khỉ, ta cần tìm một nơi để luyện đan, ở đây có tiện không?”
Ngô Bình được đại bàng cánh vàng kính trọng nên con khỉ trắng cũng phục tùng anh tuyệt đối, nó nói: “Tiện chứ, mời đi theo tôi”.
Nó dẫn anh đến một hang núi, sau đó ấn tay một cái, phía trước xuất hiện một màn sáng, cả hai đi vào đó thì chính thức tiến vào Động Thiên Diệu Hoa.
Cảnh vật bên trong hoàn toàn khác, so ra còn đẹp hơn Động Thiên Thanh Linh nhiều, diện tích cũng lớn hơn.
Ngô Bình cười nói: “Khỉ, Động Thiên này đẹp thật đấy, chắc có nhiều sinh linh ở đây lắm nhỉ?”
Khỉ trắng: “Đúng thế, vì vậy đại ca không muốn Động Thiên bị con người chiếm đóng. Nếu như vậy thì sinh linh ở đây sẽ bị tiêu diệt hết mất”.
Ngô Bình gật đầu: “Đúng, con người mà đến thì họ sẽ không cho phép các sinh linh mạnh mẽ tồn tại”.
Anh tìm một hang đọng rồi thu dọn sơ qua một chút, sau đó bắt đầu luyện đan.
Đầu tiên, anh luyện chế Thiên Kiêu Đan. Vì phải có một lượng Thiên Kiêu Đan nhất định thì mới dùng Vạn Hoá Thần Hồ để nhân bản được.
Anh luyện chế một lèo năm lò và được 15 viên cực phẩm. Đến lò thứ sáu thì mới đột phá thêm một bậc là tuyệt phẩm.
Sau đó, anh bỏ 17 viên Thiên Kiêu Đan cực phẩm vào trong Vạn Hoá Thần Hồ để nhân bản. Sau khi bỏ cả đống tiền Tiên vào, cứ năm tiếng, Vạn Hoá Thần Lò lại nhân bản được một lần. Cũng có nghĩa là anh chỉ cần luyện chế 30 lần thì sẽ có đủ 500 viên, nhưng quá trình này cũng mất hơn chục ngày.
Luyện đan xong, anh lấy phương thức luyện chế Tiên Thiên Đại Diễn Đan ra để luyện chế thử. Đan dược n ày quý hơn Thiên Kiêu Đan của anh, nó thuộc cấp 15 đến 16.
Anh đã có phương thức luyện chế cùng được liệu nên bắt tay vào làm ngay. Lò thứ nhất đương nhiên là thất bại, nhưng anh đã có được kinh nghiệm nên bắt đầu lò thứ hai luôn.
Lò này anh đã luyện chế được năm viên Tiên Thiên Đại Diễn Đan tứ phẩm.
Anh vẫn chưa hài lòng với kết quả này nên đã nghiên cứu thật kỹ phương thức. Mãi một ngày sau, anh mới luyện tiếp lò thứ ba.
Lò này đã có tiến bộ hơn, thành phẩm là đan dược nhị phẩm. Ngô Bình cảm thấy muốn nó ở cấp cao hơn nữa là rất khó.
Vì thế, anh tiếp tục tìm cách giải quyết và thử cho thêm chú thuật cùng phù chú vào đan dược. Từ đó nâng cao chất lượng cùng dược lực của nó.
Lúc trước, anh đã có một một môn chú pháp cấp thiên
hạ phẩm tên là Thất Phúc Hưng Vận Chú. Đây là chú pháp cấp thiên nên tu sĩ bình thường không thể tu luyện được.