Bạch Tố Tâm cười khinh bỉ: “Muốn chiếm đoạt cơ thể của ta sao? Các ngươi đúng là mơ mộng viển vông! Tu vi của ta là Hỗn Độn Tam Cảnh, sao có thể để cho người ta chiếm đoạt tùy thích được?”
Ngô Bình không thèm nói, sử dụng Vô Thượng Đại Đạo, đánh thẳng vào “Thiên Thai” của Bạch Tố Tâm.
Thiên Thai là cảnh giới chỉ có tu sĩ Hỗn Độn Cảnh mới có được, Thiên Thai rất mạnh và rất khó tấn công làm vỡ nát. Nhưng Vô Thượng Đại Đạo có tác dụng cho vạn pháp, dù là Thiên Thai của Bạch Tố Tâm cũng không thể chặn lại được.
Sau khi Ngô Bình phá vỡ Thiên Thai, lập tức lấy ra một viên đan dược ném vào Thiên Thai. Viên đan dược này một lại Cao Đoan đan dược mà anh đã dùng công đức để đổi, tên là Đoạt Xá Đan.
Thật ra hiệu quả của Đoạt Xá đan rất bình thường, nhưng mà Chu Thanh Nghiên có thể xem là hóa thân của Bạch Tố Tâm. Nên hiện tại, chỉ là chủ với ảnh đổi chỗ mà thôi, đúng lúc viên thuốc này có đất dụng võ.
Đan dược rơi xuống, tu vi của Bạch Tố Tâm lập tức rơi vào trạng thái rời rạc, không thể sử dụng pháp lực. Lúc này, Chu Thanh Nghiên nghe hiệu lệnh lập tức hóa thành một đường ánh sáng rồi chui vào Thiên Thai.
Sau một lúc, Thiên Thai trở lại như bình thường. Một luồng khí tức quen thuộc phóng ra, đôi mắt đẹp của Bạch Tố Tâm mở ra.
Cô ấy mỉm cười với Ngô Bình: “Huyền Bình!”
Ngô Bình cười nói: “Thế chứ, từ nay về sau em có thể dùng cái xác này để đi khắp thế gian rồi”.
Nhưng thoắt cái, sắc mặt của Chu Thanh Nghiên đột ngột lạnh đi, tức giận nói: “Ngươi chỉ là một chút ý niệm trong đầu mà dám chiếm đoạt cơ thể của ta, đồ đáng chết!”
Nhưng sau câu đó, Chu Thanh Nghiên đã cướp lại quyền kiểm soát cơ thể, bất ngờ nói: “Em không ngờ ý thức của cô ấy vẫn còn đọng lại, nhưng giờ nó đã bị em chèn ép hết rồi. Từ nay về sau, em sẽ không để cô ấy ấy xuất hiện, thì cô ấy vẫn sẽ ngủ yên. Dù có đi ra, cũng không có cách nào kiểm soát được cơ thể”.
Ngô Bình rất ngạc nhiên hỏi: “Nếu thế chẳng phải Thanh Nghiên có hai nhân cách rồi sao?”
Chu Thanh Nghiên cười nói: “Không thể nói vậy. Bây giờ, cô ấy cũng như một ý niệm trong đầu của em, có thể gạt bỏ lúc nào cũng được. Nhưng dù sao cô ấy là chủ ý thức của em, nên giữ lại có chút tác dụng”.
Ngô Bình gật đầu: “Thế thì tốt! Từ nay, Thanh Nghiên chính là Bạch Tố Tâm, đó là thân phận của em ở Chủ Vũ Trụ này”.
Dù sao cũng là xác của mình, nên Chu Thanh Nghiên không quan tâm nói: “Được”.
Sau khi giải quyết chuyện này xong, Ngô Bình dẫn Chu Thanh Nghiên cũng là Bạch Tố Tâm đến bái kiến Nguyên Thủy Đạo Tôn.
Hai người bước vào đại điện, nơi này vẫn đông đúc như trước. Nguyên Thủy Đạo Tôn đang nói chuyện với vài bạn già, bên dưới có đám vãn bối cùng cùng nhau. Mấy người bạn già này đều là cường giả Hỗn Độn Bát Cảnh, Cửu Cảnh. Có cả Nguyên Cực Đạo Tôn, Long Điển Đạo Tôn, Thái Ất Đạo Tôn.
Ngô Bình giới thiệu Bạch Tố Tâm, Nguyên Thủy Đạo Tôn nghe Bạch Tố Tâm là người Bạch gia, cười hỏi: “Gần đây, lão tổ của Bạch gia các ngươi có khỏe không? Chúng ta đã không gặp mặt một ngàn năm rồi”.
Lão tổ Bạch gia cũng là một Đạo Tôn, cường giả Hỗn Độn Bát Cảnh. Đương nhiên, Nguyên Thủy Đạo Tôn cũng biết ông ta.
‘Bạch Tố Tâm’ cười nói: “Lão tổ rất khỏe”.
Nguyên Thủy Đạo Tôn gật gù, rồi lấy một ngọc phù đưa cho Ngô Bình dặn: “Huyền Bình!”, ‘Triêu Thiên Phong’ một trong Thất Đại Ẩn của Thiên Giới sắp xuất hiện. Vi sư lấy ra ba người, trong đó một người là con, còn lại thì chọn từ cuộc cạnh tranh của các tu sĩ dưới trướng”.
Ngô Bình chưa từng nghe về Triêu Thiên Phong, nên hỏi: “Triêu Thiên Phong là gì vậy sư tôn?”
“Thật ra Thiên Giới rất rộng lớn, trong đó có bảy nơi bí mật. Những bí mật này thường luôn ở trong trạng thái ẩn, nhưng sẽ mở ra một lần trong một đoạn thời gian. Triêu Thiên Phong là một trong Thất Đại Ẩn, trong đó không chỉ có các loại quý báu của Thiên Giới, còn có những truyền thừa mà tu sĩ Kỷ Nguyên trước để lại”.
Kỷ Nguyên sao? Ngô Bình nhớ đến kinh nghiệm mình đã đúc kết được từ Vũ Trụ thứ hai, nơi đó cũng có chỗ tên là Kỷ Nguyên. Thậm chí, anh đã từng trở thành cường giả Kỷ Nguyên.
“Có phải Kỷ Nguyên hiện tại của thế giới chúng ta, cũng sẽ kết thúc đúng không sư tôn?”
Nguyên Thủy Đạo Tôn: “Mọi thứ đều có bắt đầu và kết thúc, chuyện này rất bình thường. Nhưng con không cần lo, Kỷ Nguyên mới đã qua một phần ba chặng đường, kỷ nguyên tiếp theo vẫn sẽ là những tháng năm dài đằng đẵng và buồn chán”.