Ngô Bình vừa nghe đã biết Mạc Thiên Sầu muốn nhờ anh luyện đan, anh cười nói: “Chưởng môn, trình độ luyện đan của sư tôn tôi hơn tôi cả trăm lần, tại sao không nhờ ông ấy ra tay?”
Mạc Thiên Sầu nghe vậy thì im lặng, chuyện này khiến Ngô Bình kinh ngạc trong lòng, chẳng lẽ chuyện còn có ẩn tình bên trong?
Quả nhiên, Mạc Thiên Sầu thở dài, nói: “Năm đó sư bá bị một người rất mạnh tước đi tên tuổi. Không những vậy, người kia còn không cho phép sư bá luyện đan. Nếu ông ấy luyện đa, người đó sẽ đến môn phái chém giết, lấy mạng sư bá”.
Chuyện tước đoạt tên tuổi thì Ngô Bình biết, nghe vậy anh tức giận nói: “Lý nào lại như vậy!”
Mạc Thiên Thiên: “Vì vậy, tôi chỉ có thể tìm sư đệ giúp thôi”.
Ngô Bình suy tư một lúc rồi nói: “Chưởng môn muốn luyện đan dược gì?”
Mạc Thiên Sầu lấy ra một phương thuốc, nói: “Phương thuốc này, không có trong danh sách đan dược kia, là do tôi vô tình có được, gọi là Thái Thượng linh Cảm Đan. Dùng thuốc này, có thể tiến đến cảnh giới Thái Thượng, từ đó nâng cao năng lực cảm ngộ, mau chóng đột phá”.
Ngô Bình nhìn phương thuốc, anh nhíu mày: “Chưởng môn, không phải tôi không muốn giúp, mà đan sư luyện đan dược này, bản thân phải tiến vào cảnh giới Thái Thượng”.
Mạc Thiên Sầu cười nói: “Vì vậy, tôi còn muốn đưa cho sư đệ một thứ”.
Sau đó, anh ta lấy ra một viên đan dược, nói: “Đây là Thái Thượng Cảm Ứng Đan, sau khi dùng nó, có thể duy trì trạng thái cảnh giới Thái Thượng trong vòng một canh giờ”.
Ngô Bình nhận lấy đan dược, hỏi: “Dược liệu đã đủ rồi sao?”
Mạc Thiên Sầu: “Hơn một năm trước đã chuẩn bị đủ rồi, chỉ là không tìm được luyện đan sư cao minh giúp thôi”.
Ngô Bình: “Tôi có thể thử xem, nhưng không chắc sẽ thành công”.
Mạc Thiên Sầu vui mừng: “Sư đệ, nếu cậu luyện đan dược này thành công, xem như cũng khiế sư bá nở mày nở mặt, cũng khiến tên phản đồ biết rõ, sư bá có thể thực hiện nguyện vọng của mình mà không cần anh ta”.
Ngô Bình sững sờ: “Phản đồ gì?”
Mạc Thiên Sầu: “Nói ra thì dài, có thời gian tôi sẽ nói với sư đệ”.
Ngô Bình: “Được, vậy tôi đi lấy dược liệu, quay về dược viên để luyện đan”.
Mạc Thiên Sầu lấy ra một chiếc nhẫn, bên trong có dược liệu anh ta bỏ vào. Dược liệu anh ta thu thập cũng đủ luyện chế trên ba lò Thái Thượng Cảm Ứng Đan.
Quay về dược viên, Ngô Bình lấy dược liệu ra, sau đó luyện chế một lò mà không cần tiến vào cảnh giới Thái Thượng trước.
Đan dược lò thứ nhất đã thành công, chỉ là hiện quả có hạn, thuộc loại đan dược hạ phẩm cấp tám. Vì vậy có thể thấy, cảnh giới Thái Thượng có ảnh hưởng đến đan dược này rất nhiều.
Lò thứ hai, sau khi rút kinh nghiệm, anh bèn dùng Thái Thượng Cảm Ứng Đan. Bỗng chốc, tinh thần anh đã tiến vào trạng thái huyền diệu, tư duy rõ ràng, vô cùng lý trí, chớp mắt đã có thể hiểu rõ rất nhiều vấn đề mà trước kia anh nghi hoặc.
Vì thế, anh nhân cơ hội luyện chế lò thứ hai.
Chưa đến nửa canh giờ, Thái Thượng Linh Cảm Đan lò thứ hai đã luyện chế thành công, thành phẩm được hai viên, là đan dược thượng phẩm cấp chín.
Thời gian còn lại, anh tranh thủ cơ hội, tiếp tục luyện lò thứ ba. Lò thứ ba có được ba viên, thượng phẩm trên cấp chín!