Thần Chiếu: "Hiện tại đã có hơn trăm người thiệt mạng, bị thương hơn ba trăm người".
Ngô Bình nheo mắt nói: "Có biết tin tức gì về những yêu quái kia không?"
Thần Chiếu: "Cái này thì Lý Dư nắm rõ".
Ngô Bình gọi Lý Dư tới hỏi: "Những yêu quái kia có lai lịch thế nào?"
Lý Dư: "Chủ nhân, số yêu quái này đều là thú cưng của một thế lực lớn trong hồ Ma Long".
Ngô Bình: "Thế lực nào?"
Lý Dư: "Đảo Băng Hoả! Diện tích đảo Băng Hoả này rất lớn, trên đảo có núi lửa và núi băng, nửa lạnh nửa nóng. Trên đảo có một thế gia tu hành, họ Đinh, có Thiên Tiên trấn giữ".
Thần Chiếu: "Mấy con yêu quái kia có một con sói tuyết, một con cá sấu lửa, đều là những hung vật được sinh ra từ đảo Băng Hoả".
Ngô Bình: "Sói tuyết và cá sấu lửa có thường xuyên đến không?"
Lý Dư: "Dăm ba ngày lại tới một lần, tôi đã từng đánh với chúng nó, kết quả là đánh không lại".
Ngô Bình cười khẩy: "So với đánh chó thì chi bằng tới tìm thẳng mặt chủ nhân của nó! Các cậu trông nhà, tôi tới đảo Băng Hoả một chuyến!"
Đảo Băng Hoả nằm ở vị trí chính giữa hồ Ma Long, từ Đông sang Tây dài hai nghìn dặm, Nam lên Bắc dài một nghìn năm trăm dặm. Phía Tây đảo quanh năm tuyết trắng, gió lạnh buốt xương, phía Đông đảo lại cực kỳ nóng bức. Nơi có thể sinh sống trên đảo là khu vực giao thoa giữa cái lạnh và cái nóng, diện tích tầm một trăm nghìn kilomet vuông.
Khu vực này nằm ở vùng trũng trung tâm, khí hậu ôn hoà, đều là đất bằng. Trên đồng bằng này, có một thế gia tu hành hùng mạnh - nhà họ Đinh.
Nhà cửa của nhà họ Đinh nối liền, trong đó có hơn mười nghìn người sống. Mật độ dân số ở cả vùng trũng này cực kỳ cao, có đến ba mươi triệu người sống ở đây.
Lúc này, trong một toà nhà lớn ở nhà họ Đinh, một con sói tuyết cao mười mấy mét đang nằm phục trên đất. Trước mặt nó là một cô gái áo đỏ xinh đẹp, cô gái sẵng giọng nói với nó: “Tuyết Nhi, mày lại ra ngoài ăn thịt người nữa à? Mày bướng quá đấy, nếu bố tao biết được, không biết sẽ dạy dỗ mày thế nào đâu".
Sói tuyết ngoan ngoãn dụi đầu vào người cô gái, tỏ vẻ nịnh nọt.
Đúng lúc này, con sói tuyết bỗng ngẩng đầu, đôi mắt đỏ ngầu cực kỳ hung dữ, nhìn chằm chằm lên không trung.
Lúc này, Ngô Bình đang cưỡi kiếm quang, bay đến trên không trung đảo Băng Hoả. Anh không hề che giấu khí tức khủng bố và sát khí kinh thiên của mình. Anh dùng sát khí trấn áp, toàn đảo hoảng hốt.
Cô gái áo đỏ kinh hãi nói: "Ai dám xông vào đảo Băng Hoả của tôi?"
Ầm!
Cuối cùng Ngô Bình đã làm kinh động một vị Thiên Tiên trên đảo Băng Hoả, một bàn tay băng tuyết bay lên không trung, muốn lôi Ngô Bình xuống.
"Tên trộm to gan, đảo Băng Hoả là nơi mày có thể xông vào sao?", chủ nhân của bàn tay băng kia giận dữ nói.
Ngô Bình nhìn xuống, sử dụng phù ấn Cuồng Lôi, một chưởng ấn ngưng tụ từ sấm xét ầm ầm đánh xuống. Chưởng ấn ẩn chứa sấm sét được phát động đồng thời từ ba nghìn Lôi Thần, lại có hàng tỉ bùa sấm lập loè, khí tức huỷ thiên diệt địa đó khiến cho tất cả người trên đảo đều phải tái mặt.
"Rắc!"