Hắn đáp: “Tôi là cậu Thiên Hư! Chắc hẳn anh từng nghe đến Thiên Hư Môn của Tiên Giới rồi nhỉ?”
Ngô Bình lắc đầu: “Chưa từng nghe tên”.
Cậu Thiên Hư kia nổi giận: “Tự tìm đường chết!”
Hắn giơ tay phải ra, nắm ngón tay khẽ lay động, năm ánh kiếm màu vàng, lam, tím, lục, đen liền bay ra, ánh kiếm nào cũng toả ra sát khí đáng sợ.
“Ra là kiếm tiên, thảo nào lại ngông cuồng như thế”, Ngô Bình bĩu môi, giậm chân một cái, bùn đất đá vụn đồng loạt bay lên và bảo vệ anh.
Kiếm bay đến, chém bùn đá văng tung toé, bụi đất bay mù mịt. Đến khi kiếm chém sạch những thứ đó thì Ngô Bình đã biến mất.
Cậu Thiên Hư kia ngẩn ra, có dự cảm gì đó nên đột ngột bay vút lên cao. Ngay sau đó, một chiếc gai đá chui lên từ dưới đất, suýt nữa đã đâm vào cửa sau của hắn.
Hắn vừa tức vừa giận: “Đồ xảo trá to gan!”
Tiếng mắng chửi vừa dứt thì quyền ấn bay lên từ mặt đất. Mới đầu hắn còn chẳng quan tâm, phóng năm thanh kiếm ra chém về phía quyền ấn.
Nhưng một tiếng “keng” vang lên, kiếm mà hắn phóng ra đã bị đánh bay. Cùng lúc ấy, ngực hắn nhói đau, xuất hiện một quyền ấn.
Hắn gầm gừ rồi ngã xuống đất. Ngay sau đó, ánh kiếm loé lên, chỉ trong nháy mắt đã chém hắn thành ba khúc. Chẳng đợi hắn cầu xin, ba phần thi thể đã bị Ngô Bình ném vào lò luyện.
Giây tiếp theo, hàng chục viên Nguyên Anh Đan và cả chục nghìn viên Sinh Mệnh Đan bay ra từ lò luyện Minh Thần!
Ngô Bình lẩm bẩm: “Sức sống mạnh thật, luyện được cả chục nghìn Sinh Mệnh Đan, không hổ là thiên tài của môn phái lớn”.
Nói xong, anh nhìn chiếc nhẫn trên tay. Trong nhẫn có một động thiên, trong động thiên có rất nhiều bảo vật, bao gồm một lượng lớn tiên thạch, tiền bùa, tiền báu, bùa chú, vân vân.
Anh sợ có người để lại cấm chế trong nhẫn nên đã làm một lá bùa ngăn cách mọi thứ ngay tại chỗ, sau đó gói nhẫn lại rồi ném vào túi.
Sau khi xử lý cậu Thiên Hư, Ngô Bình tiếp tục lĩnh hội Nhị Hướng Huyền Công. Về công pháp vu đạo kia, anh quyết định để lại cho Hỉ Bảo, Nhị Hướng Huyền Công thì có thể thử xem sao.
Đúng như người phụ nữ ấy nói, công pháp này rất khó tu luyện. Khó như vậy vì mắt người không thể nhìn được nhiều chiều không gian. Mà để tu luyện Nhị Hướng Huyền Công thì buộc phải có một đôi mắt nhìn thấu không gian.
May thay, Ngô Bình có khả năng nhìn thấu vạn vật. Anh có thể nhìn thấy quỷ thần, xem vận mệnh, chính vì có thể nhìn thấu các chiều không gian.
Làm bất kỳ việc gì cũng có cách cả, Ngô Bình mất một giờ đã luyện thành Nhị Hướng Huyền Công. Trong cơ thể anh có thêm một loại sức mạnh mới, tên là Nhị Hướng Huyền Lực. Điểm mấu chốt của sức mạnh này là có thể nén mọi vật thành vật thể hai chiều.
Anh vươn tay chạm vào hòn đá, hòn đá ấy liền biến thành một miếng mỏng, mỏng đến mức không còn độ dày, nhưng khi nhìn từ trên xuống vẫn thấy được hình dạng hòn đá.