Nói rồi, anh chộp tay lên đỉnh đầu Hạ Vương, một lực hút rất lớn xuất hiện.
Ngay sau đó, lòng bàn tay anh đã có thêm một vòng xoáy, yêu khí tích tụ bao năm trong người Hạ Vương đã được vòng xoáy ấy hút ra ngoài.
Gần 15 phút sau, yêu khí trong người Hạ Vương đã được rút ra hết. Ban đầu, ông ấy thấy hơi mệt, nhưng sau đó thì những hoàng khí còn lại đã trỗi dậy, thực lự của ông ấy chẳng những không mất đi mà còn lớn mạnh thêm.
Hạ Vương mừng rỡ nói: “Thành công rồi, cảm ơn Trương công tử”.
Ngô Bình: “Hạ Vương đang tu luyện công pháp cảm ngộ từ thiên bia ư?”
Hạ Vương gật đầu: “Tôi đang tu luyện Hoàng Đạo Bát Cực Công, là một công pháp mà một vị Tiên hiền đã cảm ngộ từ thiên bia”.
Ngô Bình: “Có thể truyền công pháp ấy cho tôi được không?”
Hạ Vương không chút do dự mà đồng ý ngay: “Được chứ”.
Học xong Hoàng Đạo Bát Cực Công, Ngô Bình lại rút yêu khí trong người Hạ Sở Sở ra, sau đó họ gọi thêm các nhân vật nòng cốt trong phủ tới để Ngô Bình rút yêu khí ra một thể.
Ngô Bình hỏi: “Hạ Vương, hiện ai là người có tiếng nói nhất ở Hoàng Đạo Tông?”
Hạ Vương: “Tôi là một trong năm đại tông lão của Hoàng Đạo Tông, năm người chúng tôi luân phiên nhau làm tông chủ, mỗi người làm nửa năm”.
Ngô Bình: “Tuy thế thì e cũng không thể chống lại Phổ Hoá Thiên Tôn được”.
Hạ Vương: “Thật ra tôi thấy mình rất yếu, nhưng giờ Trương công tử đã rút hết yêu khí ra cho tôi rồi thì lại khác. Tôi cảm giác mình đã mạnh hơn nhiều, khéo vài ba hôm nữa là đột phá thôi”.
Ngô Bình: “Xin Hạ Vương giữ bí mật về hành tung của tôi, hôm nay tôi sẽ xuống lòng đất xem sao”.
Hạ Vương: “Được”.
Ngô Bình: “Giờ tôi vẫn có việc phải làm nên tối mới bắt đầu được”.
Hạ Vương: “Chúng tôi sẽ chờ công tử”.
Ngô Bình vừa rời khỏi phủ Hạ Vương thì nụ cười trên gương mặt ông ta đã vụt tắt: “Tiếc thật, một thiên kiêu thế này lẽ ra đã là người của chúng ta rồi”.
Hạ Sở Sở: “Phụ vương, tổ gia sẽ giết anh ta ạ?”
Hạ Vương: “Tổ gia đã chờ ở trong giếng mấy chục nghìn năm rồi, sao có thể bỏ qua cơ hội này được? Sau khi chiếm được thể xác của cậu ta rồi, tổ gia sẽ có thể ra ngoài. Đến lúc đó, cả Cửu Lôi Tiên Vực sẽ thuộc về chúng ta”.
Hạ Sở Sở không nhịn được nói: “Phụ vương, nhưng Trương công tử đã loại bỏ tác dụng phụ của hoàng khí cho chúng ta”.
Hạ Vương sầm mặt nói: “Sở Sở, con đang thương hại cậu ta đấy à? Con thương cậu ta thì ai thương chúng ta? Bây giờ, nhóm Phổ Hoá Thiên Tôn đang chuẩn bị tiêu diệt tu sĩ hoàng khí chúng ta rồi, không mời tổ gia ra mặt thì ai sẽ bảo vệ chúng ta?”
Hạ Sở Sở cúi đầu xuống, không dám nói gì nữa.
Hạ Vương: “Sở Sở, con đừng nhân từ như thế, trong thế giới này chỉ có sức mạnh mới là vĩnh cửu thôi, hiểu chưa?”
Hạ Sở Sở: “Con hiểu rồi ạ”.
Cô ấy nói tiếp: “Phụ vương, để con đi theo Trương công tử, nhỡ anh ta xảy ra chuyện gì thì sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của phụ vương”.