Huyết tổ bảo: “Đúng thế, thậm chí ít hơn. Vậy nên con phải bắt đầu tu luyện từ máu của bảy đời thái cổ chân nhân. Dĩ nhiên, trừ máu ra, ta còn có thứ khác muốn cho con. Chúng sẽ giúp con nhanh chóng tu luyện đến cảnh giới cao nhất của Thiên Huyết Kinh”.
Ngô Bình nói: “Con đã đạt đến cảnh giới Đế ở giai đoạn Nhân Tiên, theo lý thuyết thì có thể đạt đến cảnh giới Hoàng Huyết”.
Huyết tổ gật đầu: “Con ở cấp bậc Nhân Hoàng, sẽ không khó đạt Hoàng Huyết. Đi theo sư tôn”.
Ngô Bình đi theo Huyết tổ đến một cái hồ máu cực lớn, máu trong hồ này toả ra mùi thuốc thoang thoảng.
Huyết tổ nói: “Đây là hồ Hoàng Huyết, được tạo thành từ máu của các hoàng đế qua các thời đại, cộng với sự hỗ trợ của lời chú và đại trận, cùng các loại linh dược khác. Lúc xây dựng hồ này, Dược tổ và Vu tổ đã giúp đỡ ta rất nhiều. Con cứ ở đây tu luyện, sẽ dễ dàng đạt được Hoàng Huyết. Còn về việc có đạt đến Thánh Huyết hay không thì phải xem vận may của con rồi”.
Ngô Bình nhìn hồ rồi hỏi: “Sư tôn đã đạt đến cảnh giới Thiên Huyết sao ạ?”
Huyết tổ đáp: “Thiên Huyết Kinh này do ta tự sáng tạo, ta đã từng thực hiện cảnh giới Tổ Huyết. Nhưng cảnh giới Thiên Huyết ở mức cao nhất cũng chỉ là suy đoán của ta mà thôi”.
Ngô Bình cởi đồ ra rồi ngâm mình trong hồ máu. Từng luồng năng lượng không ngừng thấm vào cơ thể qua lỗ chân lông. Anh lập tức khoanh chân ngồi xuống, tu luyện Thiên Huyết Kinh.
Có sự hỗ trợ của hồ máu, Ngô Bình tiến triển rất nhanh. Khoảng ba ngày sau, máu trong cơ anh đột nhiên chấn động, quanh người toả ra khí tức Hoàng đạo vô cùng mạnh mẽ!
Hoàng huyết và vương huyết khác nhau ở chỗ, hoàng huyết không chỉ tiến vào cơ thể người khác mà còn nhỏ máu tái sinh! Một khi hoàng huyết tiến vào cơ thể người khác, nó sẽ ảnh hưởng đến tâm trí của người đó, biến thành huyết bộc! Thực lực của anh càng mạnh sẽ càng kiểm soát được nhiều huyết bộc.
Ngoài ra, hoàng huyết còn có thể cải thiện tư chất của người khác. Chỉ cần một giọt máu là đủ để giúp người đó sở hữu thể chất phi thường!
Sau khi có được hoàng huyết, cơ thể Ngô Bình cũng thay da đổi thịt, thể lực được tăng cường đáng kể. Lúc này anh có cảm giác rất đói khát.
Thế là anh uống viên Long Hổ Thần Đan đế phẩm kia vào bụng. Sức mạnh của một rồng một hổ đã nhanh chóng ngập tràn cơ thể anh. Song chẳng mấy chốc, luồng sức mạnh ấy đã bị hoàng huyết hút sạch.
Bây giờ máu đã biến thành màu xanh nhạt, máu ở bên trong đã không còn thấy đâu nữa.
Huyết tổ vẫn luôn đứng đó canh chừng. Ông ấy cười bảo: “Tốt lắm. Bây giờ con đã đạt đến Hoàng Huyết. Ngày xưa ta đã sáng tạo ra rất nhiều pháp thuật thần thông có uy lực cực lớn, bây giờ sẽ chọn ra vài cái hữu ích để dạy con”.
Ngô Bình nói: “Sư tôn, bây giờ con có chút việc cần xử lý. Về pháp thuật thần thông của sư tôn, khi nào có thời gian, con sẽ đến luyện tập”
Huyết tổ đáp: “Được. Con cứ mang động thiên này ở bên mình, lúc nào cũng có thể đến tìm ta”.
Lời vừa dứt, quả nhiên Ngô Bình đã trở ra ngoài cổng, trong tay có thêm hai miếng ngọc bài.
Lúc này, giọng Huyết tổ vang lên trong đầu anh: “Miếng ngọc còn lại là Vu Đạo Động Thiên. Khi rảnh, con hãy đến đó tu luyện tâm pháp Vu đạo”.
Ngô Bình gật đầu: “Vâng”.
Ra đến cửa động, anh thấy Lưu Hải Vương vẫn đang đứng đấy, bèn bảo: “Ông có thể đi rồi”.
Lưu Hải Vương ngạc nhiên nhìn Ngô Bình: “Cậu Ngô à, có phải cậu đã lấy được truyền thừa không?”
Ngô Bình lạnh lùng bảo: “Liên quan gì đến ông?”
Lưu Hải Vương vội đáp: “Không dám. Tôi chỉ tò mò thôi”.
Ngô Bình mặc kệ ông ta, bay ra khỏi sơn động, trở về vịnh Bạch Long. Anh còn phải đi tham gia đại hội Tiên Truyền cùng Tử Phi.
Đại hội Tiên Truyền là ngày hội chiêu mộ đệ tử của Thiên Đạo Môn. Lần này anh sẽ tham gia với thân phận Trương Tiểu Bình, dù sao thì trở thành đệ tử của Thiên Đạo Môn cũng là một trong những điều mà Thiên Địa kiếm tông kỳ vọng ở anh.
Anh vừa gặp Tử Phi, cô ấy liền cười bảo: “Em còn tưởng anh không về chứ. Ngày mai là đại hội Tiên Truyền rồi, anh có đi không?”
Ngô Bình đáp: “Phải đi chứ”.