Nghe vậy Minh Lan lập tức vô cùng đắc ý, giễu cợt nói: "Anh thậm chí còn không phải luyện đan sư cấp sao, thế mà lúc trước lại nói những lời như thế, thật là nực cười!"
Liễu Chí Mưu muốn nói điều gì đó nhưng Ngô Bình đã ngăn lại, anh quay sang nói chuyện với La Khởi Vân về trà đạo.
Sau khi uống hai tách trà, anh và La Khởi Vân trò chuyện vui vẻ, đến lúc pha trà, anh lấy ra một ít lá trà đã sao trước đó, đích thân pha một tách cho mấy người nếm thử.
Khi hương trà bay ra, hai mắt Minh Lam sáng lên, cô ta mặt dày ngồi xuống, nói: "Lý công tử, tôi có thể nếm thử một chút không?"
Ngô Bình cũng không thèm so đo với cô ta, cũng rót cho cô ta một cốc.
La Khởi Vân nhấp một ngụm, đôi mắt đẹp lấp lánh, cô ấy thốt lên: "Trà ngon! Mặc dù chỉ có một chút thay đổi về hương vị, nhưng mỗi mùi hương đều vô cùng tinh khiết, thật sự rất tuyệt vời!"
Ngô Bình cười và nói: "Tôi kiếm tiền bằng cách sao loại trà này, vì vậy tôi chỉ làm bảy giai đoạn mùi hương".
La Khởi Vân vội hỏi: "Lý công tử, anh có thể tạo nhiều nhất bao nhiêu giai đoạn mùi hương?"
Ngô Bình: "Chín giai đoạn đầu tiên rất dễ dàng, nhưng nếu muốn đạt được một sự thay đổi về chất ở giai đoạn thứ mười thì cần một số kỹ năng".
La Khởi Vân khẽ run lên: "Anh có thể khiến mùi hương đạt đến tầng thứ mười sao?"
Cô ấy không thể không kinh ngạc, vì trà ở giai đoạn thứ mười, mùi hương sẽ tự thăng hoa, đạt đến một cảnh giới mới trong truyền thuyết, vô cùng tuyệt vời! Hơn nữa theo như cô ấy biết, chỉ có ông nội cô ấy mới có thể khiến trà đạt đến trên giai đoạn thứ mười, và cũng chính là Trà Thánh đương thời!
Tuy rất kinh ngạc nhưng La Khởi Vân không hề hoài nghi lời Ngô Bình, cô ấy nói: "Lý công tử, có thể cho tôi nếm thử loại trà trên giai đoạn thứ mười không?"
Ngô Bình cười nói: "Đương nhiên là được. Chỗ cô La có lá trà tươi ngon không?"
La Khởi Vân vội nói: "Có. Mấy ngày trước ông nội cho tôi hơn bảy cân 'Thiên Vận'. Thiên Vận mọc ở một nơi trong khu vực Thiên Ngoại Thiên, số lượng rất ít, mỗi năm chỉ có thể sản xuất 30 đến 50 cân. Ông nội có thể lấy được hơn bảy cân là vì ông ấy là bạn lâu năm với chủ vườn trà".
Ngô Bình nhìn những lá trà này thì hai mắt phát sáng, cười nói: "Quả nhiên là lá trà tốt, mỗi một phiến lá đều có ẩn chứa quy tắc của trời đất, thật hiếm có!"
Nói xong anh lấy ra một phiến lá để thử, cảm nhận dược lực của nó. Mấy phút sau, anh lấy ra lò Bát Quái bắt đầu sao trà.
Sao trà dễ hơn luyện đan nhiều. Nhưng lần này anh lại cho thêm một vài vị thuốc.
Nhìn quá trình anh sao trà, La Khởi Vân trợn tròn mắt: "Lý công tử, anh đâu phải là sao trà nữa, đây chính là luyện thuốc mà!"
Ngô Bình cười nói: "Đúng vậy. Trà cũng là thuốc. Ví dụ như loại trà Thiên Vận này chính là một loại thuốc cực tốt. Muốn phát huy hiệu quả của nó thì phải luyện chế tỷ mỉ".