Đường Tử Di lo lắng: “Nhưng Huyền Bình à, bồi dưỡng Thánh nhân không hề dễ dàng nhỉ?”
Ngô Bình cười đáp: “Tất nhiên rồi. Nhưng bây giờ anh có Thánh khí trấn áp Thánh đường, chắc chắn có thể bồi dưỡng một ít”.
Nói đến đây, vẻ mặt anh bỗng phảng phất lo âu.
Đường Tử Di hỏi: “Huyền Bình à, sao vậy?”
Ngô Bình khẽ thở dài: “Anh cảm thấy kiếp Đại Thánh sắp đến rồi. Bây giờ đang là trước đại tai hoạ, anh thật sự không nên trải qua kiếp Đại Thánh này”.
Đường Tử Di không khỏi lo lắng: “Huyền Bình này, kiếp Đại Thánh còn nguy hiểm hơn Đại kiếp Thánh nhân lần trước sao?”
Ngô Bình gật đầu: “Nguy hiểm gấp mười lần. Nhưng một khi vượt qua được kiếp này, cảnh giới Đại Thánh sẽ ổn định hoàn toàn, về sau có thể dễ dàng trở thành Thánh Vương”.
Đường Tử Di hỏi: “Kiếp Đại Thánh sẽ như thế nào? Chúng ta có thể chuẩn bị trước hay không?”
Ngô Bình lắc đầu: “Kiếp Đại Thánh của mỗi người đều khác nhau. Anh cũng không rõ nó như thế nào, chỉ biết nó sắp đến thôi”.
Đường Tử Di đáp: “Vậy chúng ta phải chuẩn bị kỹ hơn”.
Ngô Bình nói: “Điều anh lo nhất là khi anh vắng mặt, ai sẽ trấn giữ đế quốc Thiên Võ”.
Đường Tử Di ướm hỏi: “Trương Quân có ổn không?”
Trương Quân là một hoá thân được Ngô Bình chém ra, năng lực rất mạnh.
Ngô Bình lắc đầu: “Không ổn”.
Đường Tử Di lại ngẫm nghĩ: “Vậy, còn Hoàng Nhi?”
Ngô Bình bật cười: “Sự lựa chọn trong lòng anh chính là Hoàng Nhi. Mấy ngày sắp tới, anh sẽ giúp con bé nâng cao năng lực cảnh giới”.
Đường Tử Di nói: “Còn Hỉ Bảo nữa, tiềm năng của thằng bé cũng rất lớn”.
Ngô Bình đáp: “Ừ. Hỉ Bảo rất vâng lời, sau này cứ bảo nó làm việc theo lệnh của em. Hoàng Nhi là đòn tuyệt chiêu, lúc mấu chốt sẽ cần con bé ra tay”.
Sau khi hai người thương lượng xong, Ngô Bình đến Côn Luân Kiếm Cung tìm Hoả Hoàng Nhi.
Hoả Hoàng Nhi đang là người có tu vi cao nhất Kiếm Cung, đã tu luyện Thiên Cực Kiếm Kinh đến tầng thứ hai mươi tám, thực lực không thua gì Ngô Bình hiện nay.
Dáng vẻ của Hoả Hoàng Nhi bây giờ đã có đôi phần khác biệt so với ngày đầu Ngô Bình gặp cô bé. Hoả Hoàng Nhi cười hỏi: “Sao bố lại có thời gian để thăm Hoàng Nhi thế ạ?”
Ngô Bình bảo: “Có chút chuyện cần tìm con, tiện thể xem con có tiến bộ gì không”.
Hoả Hoàng Nhi kiêu ngạo đáp: “Dĩ nhiên là có tiến bộ, bây giờ con đã tu luyện đến tầng hai mươi tám rồi đấy ạ!”.
Ngô Bình gật gù: “Thiên Cực Kiếm Kinh này, bố có thể giao toàn bộ cho con rồi”.
Dứt lời, suy nghĩ vừa xuất hiện, toàn bộ sức mạnh, trí tuệ và kinh nghiệm liên quan đến Thiên Cực Kiếm Kinh đều được anh truyền cho Hoả Hoàng Nhi.
Thậm chí, anh còn truyền dạy ván cờ Thiên Địa tự sáng tạo và kiếm đạo mà mình lĩnh ngộ được cho cô bé.
Những thứ này giúp ích rất nhiều cho Hoả Hoàng Nhi. Cô bé lập tức khoanh chân ngồi xuống, lĩnh hội sự huyền diệu của chúng.
Ngô Bình chờ hơn một ngày, Hoả Hoàng Nhi mới mở mắt ra, khí tức quanh người cô bé đột nhiên trở nên kỳ diệu hơn hẳn. Bất tri bất giác, cô bé lại đột phá một cảnh giới nữa, đã đạt đến tầng hai mươi chín của Thiên Cực Kiếm Kinh!