Thạch Trung Quân: “Dạ Cuồng Đồ? Chắc không phải nhân vật quan trọng gì”.
Ngô Bình: “Nếu có cơ hội, em sẽ giết cả Cửu Tiên Phổ Hóa Thiên Tôn”.
Thạch Trung Quân nói: “Anh sợ sẽ không giết được Phổ Hóa Thiên Tôn dễ đâu. Thực lực của ông ta mạnh hơn những Đạo Quân bình thường, hơn nữa ông ta đang cố gắng hết sức để luyện hóa Lôi Thành”.
Ngô Bình: “Nghe nói ông ta đã luyện hóa Cửu Bộ Thần Lôi?”
Thạch Trung Quân: “Không phải luyện hóa thật mà chỉ là điều khiển Cửu Bộ Thần Lôi, là mấu chốt luyện hóa Lôi Thành, nhưng hiện tại ông ta vẫn chưa làm được”.
Ngô Bình: “Đại ca, Cửu Lôi Tiên Vực này có lai lịch thế nào?”
Thạch Trung Quân: “Nói ra thì khá dài. Năm đó, một vị thái cổ chân hoàng có thực lực khá mạnh đã giết chủ nhân của sấm sét, cơ thể của chủ nhân của sấm sét rơi xuống đất tạo thành Cửu Lôi Tiên Vực hiện tại. Nhưng thái cổ chân hoàng đó cũng bị thương nặng, không lâu sau đó cũng chết, nghe nói cũng được chôn cất trong Cửu Lôi Tiên Vực, sau đó một số tu sĩ Tiên Đạo đến đây để tu luyện rồi dần được gọi là Cửu Lôi Tiên Vực”.
Ngô Bình: “Hóa ra là được biến thành từ cơ thể của chủ nhân của sấm sét, có thể làm cho thái cổ chân hoàng bị thương, thực lực của chủ nhân của sấm sét khủng khiếp thật”.
Thái cổ chân hoàng là hoàng giả trong thời đại của thái cổ chân nhân, là sự tồn tại mạnh nhất trong thái cổ chân nhân, nếu chủ nhân của sấm sét có thể khiến thái cổ chân hoàng bị thương thì thực lực của ông ta phải rất đáng sợ. Pháp bảo của chủ nhân sấm sét là Lôi Thành, có thể không phải là thứ mà một Phổ Hóa Thiên Tôn có thể luyện hóa.
Thạch Trung Quân nói: “Nghe đồn mục đích năm đó khi thái cổ chân hoàng giết chủ nhân của sấm sét là để chiếm được Lôi Thành, nhưng tiếc là ông ta đã thất bại”.
Ngô Bình: “Nếu Lôi Thành đã quan trọng như thế, tại sao Thần tộc không giành lấy nó?”
Thạch Trung Quân: “Bên trong Cửu Lôi Tiên Vực có sức mạnh của thái cổ chân hoàng, Thần tộc không dám vào trong, hơn nữa cho dù Thần tộc đi vào, cũng không thể luyện hóa Lôi Thành”.
Sau khi biết được tình hình của Cửu Lôi Tiên Vực, Ngô Bình càng muốn đến đó, với tư cách là thái cổ chân nhân, anh thực sự rất muốn tìm kiếm dấu vết mà thái cổ chân hoàng để lại, đi theo những bước chân của người đi trước rồi khám phá thêm về những bí mật liên quan đến thái cổ chân nhân.
Chu Nguyên Thông: “Đại ca, anh định dẫn theo em ba đến đó thế nào?”
Thạch Trung Quân: “Anh có một vài mối quan hệ với người trong Cửu Lôi Tiên Vực, đến lúc đó anh nhờ em ba giả làm người thân của anh, nói anh bận tu luyện nên không có thời gian để chăm sóc cho em ấy, vì thế hy vọng em ấy có thể tu luyện trong Cửu Lôi Tiên Vực”.
Chu Nguyên Thông: “Thế giới này rộng lớn như vậy, tại sao cứ nhất quyết phải đến Cửu Lôi Tiên Vực tu hành, chung quy tìm một cái lý do phải đi”.
Ngô Bình suy nghĩ một hồi rồi nói: “Cứ nói em và bố mẹ xa cách đã nhiều năm, bố mẹ em ở Cửu Lôi Tiên Vực, em đến đó để tìm lại bố mẹ đã xa cách nhiều năm đó”.