Ngô Bình: “Tiên Giới và Linh Giới có gì khác nhau sao?”
Liễu Tam Tương: “Các sinh vật trong Tiên Giới mạnh hơn trong Linh Giới rất nhiều. Linh Giới có rất nhiều sinh vật ở trạng thái linh thể, trong đó có vài Linh Giới đa số là tu sĩ loài người, vài Linh Giới đa số là cỏ cây tinh linh, cũng có một số nơi đa số là yêu vật”.
“Nếu là Tiên Giới thì đa phần đều do tu sĩ loài người nắm quyền. Hiện tại trong số ba mươi sáu Tiên Giới có một vài ở trong trạng thái hỗn loạn, rất nhiều thế lực đấu đá với nhau”.
Ngô Bình: “Hỗn Mang Giới thì sao?”
“Hỗn Mang Giới là nơi được rất ít người khám phá. Nơi đó không có thế lực môn phái nào cả, chỉ có những người tu hành riêng hoặc gia tộc tu hành. Nhưng người có thể đi vào Hỗn Mang Giới lại quá ít, dù là gia tộc tu hành ở nơi đó, bình thường số người cũng không quá mười người”.
Ngô Bình: “Thế nên nhân sĩ Tu Chân chủ yếu ở trong Tiên Giới”.
Liễu Tam Tương: “Đúng thế, Tiên Giới là nơi tập trung nhiều Tu Chân. Còn Hỗn Mang Giới thì đến cả tôi cũng chưa từng đến đó”.
“Tiên Giới có thể áp chế Linh Giới sao?”
Liễu Tam Tương lắc đầu: “Có một vài Linh Giới cũng có không ít sự tồn tại mạnh mẽ, Tiên giới không thể áp chế họ hoàn toàn được. Nói cho cùng vẫn phải phụ thuộc vào thực lực mỗi người, nếu thực lực mạnh thì cho dù ở Linh Giới hay Tiên Giới đều là bá chủ của hai giới Tiên Linh”.
Ngô Bình đã biết rõ tình hình chung của Tu Chân Giới: “Vậy thế tục và các giới có liên hệ thế nào?”
Liễu Tam Tương: “Các thế lực lớn nhỏ trong Tu Chân Giới đã từng có thỏa thuận là không can thiệp vào thế tục. Cụ thể là các tu sĩ Thần Thông và các tu sĩ Đạo Cảnh không được phép vào thế tục”.
Ngô Bình: “Tu sĩ Bí Cảnh được vào chứ?”
“Mặc dù tu sĩ Bí Cảnh có thể đi vào nhưng cũng có những hạn chế nghiêm ngặt, chẳng hạn như không thể tùy tiện thi triển tu vi, không thể sử dụng phép thuật để hại người, v.v. Vì thế các thế lực cũng đã lập ra một cơ quan kiểm tra đặc biệt, tên là “Nha môn Thiên Tuần”. Thế lực của Nha môn Thiên Tuần vô cùng lớn, ngay cả hoàng đế cũng phải ngoan ngoãn nghe lời”.
Ngô Bình: “Nếu đã có người trông chừng thì chắc chắn sẽ có người có khả năng xem thường những quy tắc này, đúng chứ?”
Liễu Tam Tương bật cười: “Từ trước đến nay vẫn luôn như vậy. Chẳng hạn như Hoàng tộc và các vương tộc của nước Hạ, phía sau họ thường có các thế lực Tu Chân hỗ trợ”.
Ngô Bình: “Nằm trong dự đoán”.
Lúc này Ngô Bình đã cơ bản thích nghi được với môi trường của giới thế tục ở vũ trụ chính, thực lực của anh nhanh chóng khôi phục.
“Ông Liễu, chắc là trật tự của Linh Giới và Tiên Giới lại khác với thế tục. Nếu bây giờ tôi đi vào Linh Giới có phải sẽ không ổn không?”
“Đúng thế, hơn nữa cần phải thận trọng hơn gấp mười lần lúc cậu vừa bước vào thế giới”, Liễu Tam Tương nhắc anh: “Muốn giải quyết vấn đề này, cách tốt nhất là trùng sinh”.
Nói đến việc trùng sinh, Ngô Bình hỏi ông ta: “Chọn xong ứng viên chưa?”
Liễu Tam Tương: “Đã có tin tức rồi, có lẽ vài ngày sau là có thể tìm được”.
Ngô Bình gật đầu: “Phải nhanh chóng làm xong chuyện này. À phải rồi, đừng quên thân phận mà Vương Thế An muốn”.
Liễu Tam Tương: “Tôi nhớ rồi”.
Màn đêm buông xuống, Ngô Bình bắt đầu thử tu luyện, khôi phục lại tu vi của mình. Nhưng dù sao anh cũng đến từ Đại Ngũ Hành Giới, không thể thi triển hết tu vi của mình ở đây.
Anh cảm thấy bây giờ mình chỉ có thể phát huy chưa đến ra không đến mười phần trăm tu vi của mình. Mặc dù thực lực chưa đến mười phần trăm nhưng cũng đủ để anh tự bảo vệ mình ở thế tục.
Tu luyện cả một đêm, thu hoạch cũng được kha khá, anh hỏi Liễu Tam Tương: “Có cách nào để tôi hồi phục nhanh hơn một chút không?”
Liễu Tam Tương: “Công tử có được sức mạnh khi tu luyện ở nơi đó, nhưng lại bị áp chế khi ở đây, muốn khôi phục lại chút thực lực thì chỉ có thể rèn luyện trong thời gian dài, thích nghi, liên tục điều chỉnh. Quá trình này nói ngắn thì khoảng ba năm, dài thì mười năm. Cho dù là như thế cũng không thể phục hồi hoàn toàn được”.