Trong giai đoạn Linh Biến của cảnh giới Địa Tiên có năm tầng cảnh giới nhỏ là Nguyên Thành, Thuần Dương, Thần Biến, Hoá Thân và Linh Biến. Thần Biến Đan có thể giúp tu sĩ đột phá lên Thần Biến.
Sau khi đột phá Thần Biến, nguyên thần sẽ có thêm nhiều khả năng, từ đó các tu sĩ ở cảnh giới này sẽ được gọi là Chân Nhân.
Đường Băng Vân cười nói: “Em thấy háo hức quá!”
Hai người đi vào phòng, Ngô Bình lấy lò luyện đan ra rồi bắt đầu luyện chế Thần Biến Đan. Lò này anh dùng một chủ dược có tên hoa Tử Ma trong không gian Hắc Thiên, đan dược còn lại thì đều là mới mua.
Anh tập trung luyện đan, lò thứ nhất có ba viên đan dược nhị phẩm, lò thứ hai có ba viên đan dược nhất phẩm.
Lúc này, buổi đấu giá sắp diễn ra nên Ngô Bình không kịp luyện chế Ngưng Thai Đan nữa, mà kéo Đường Băng Vân đến Tứ Hải Các luôn.
Nơi này nằm ở vị trí trung tâm của thành Thần Kiếm, cổng ngay ngã tư, đường phố rộng rãi.
Buổi đấu giá diễn ra tại một quảng trường rộng lớn.
Ngô Bình nhìn trái ngó phải để tìm chưởng quỹ, sau đó chắp tay nói: “Chào chưởng quỹ”.
Chưởng quỹ là một người đàn ông mập mạp, ông ấy cũng cười chào lại anh: “Quý khách cũng đến tham gia buổi đấu giá ư?”
Ngô Bình: “Tôi có một viên Thần Biến Đan, không biết có thể bán đấu giá được không?”
Chưởng quỹ ngẩn ra: “Thần Biến Đan ư? Không nhiều thầy luyện đan luyện chế được đan dược này đau, không biết là đan dược mấy phẩm?”
Ngô Bình: “Nhị phẩm”.
Chưởng quý trố mắt: “Nhị phẩm? Vậy thì càng hiếm, mời đi theo tôi”.
Ngô Bình được mời vào một phòng nhỏ, chưởng quỹ cười nói: “Cho tôi xem đan dược được không?”
Ngô Bình lấy một hộp ngọc rồi mở ra, bên trong có một viên Thần Biến Đan nhị phẩm.
Chưởng quỹ ngửi xong rồi quan sát, sau đó mới mỉm cười gật đầu: “Chắc là Thần Biến Đan thật, chất lượng cũng tốt. Nhưng tôi không biết phân biệt đan dược, xin hai vị chờ một lát”.
Ông ấy vẫy tay gọi người đến nói: “Mời ông Minh đến đây”.
Người đó chạy đi ngay, không lâu sau đã có một ông lão tóc đen râu đen, dáng người cao gầy đi tới.
Ông lão hỏi: “Đan dược gì mà bắt tôi phải đến kiểm tra thế này?”
Chưởng quỹ cười nói: “Ông Hồ, là Thần Biến Đan nhị phẩm! Tôi không rành lắm nên phiền ông xem hộ”.
Ông lão cầm viên đan dược lên ngửi rồi sáng mắt lên, sau đó quan sát thật kỹ mới nói: “Đúng là Thần Biến Đan nhị phẩm, không biết cậu bạn lấy ở đâu vậy?”
Ngô Bình: “Tôi tình cờ mua được, xin hỏi nếu Tứ Hải Các bán đấu giá thì có thể bán được bao nhiêu?”
Ông Hồ trầm ngâm rồi nói: “Đan dược nhị phẩm rất hiếm, đã thế còn là Thần Biến Đan. Tôi đoán giá của nó ít sẽ không dưới 200 tiền bùa. Nếu may thì sẽ bán được hơn 300”.
Ngô Bình rất ngạc nhiên, một viên đan dược mà có giá trị vậy sao?