Ngô Bình: “Cháu tự có tính toán, ví dụ Ngạo Thế Đan Tông dám giở trò bân thì cháu sẽ trả lại cho họ gấp mười lần”.
Nguyệt Đông Thăng gật đầu: “Tiểu Ngô, thực lực của cháu rất mạnh, bác tin Ngạo Thế Đan Tông cũng không dám chọc vào cháu đâu. Nhưng cháu phải cho họ biết tài của mình mới được”.
Ngô Bình: “Ý của bác là gì?”
Nguyệt Đông Thăng: “Tiên Giới Nguyên Sử có một thịnh hội tên là đại hội quần hùng, năm năm mới tổ chức một lần. Lần tiếp theo sẽ diễn ra vào tháng sau, nếu cháu có thể giành được thứ hạng ở đại hội này và trở thành nhân tài trong lớp tu sĩ trẻ thì Ngạo Thế Đan Tông chắc chắn không dám dây vào cháu nữa”.
Ngô Bình: “Đại hội quần hùng này do ai tổ chức ạ?”
Nguyệt Đông Thăng: “Một thế lực thần bí nhất của Tiên Giới Nguyên Sử, cũng là huyết mạch chi chính của Nguyên Sử Đạo Tôn, bắt nguồn từ núi Nguyên Sử”.
Ngô Bình: “Tại sao họlại tổ chức đại hội này ạ?”, với kinh nghiệm của anh thì chắc chắn phải có lý do gì đó.
Nguyệt Đông Thăng: “Cụ thể thế nào thì bác không rõ, nhưng nếu trở thành người đứng đầu thì sẽ có lợi ích rất lớn”.
Ngô Bình: “Lợi ích gì vậy ạ?”
“Tiền thuế một năm của Tiên Giới Nguyên Sử và Nguyên Sử Thiên Phù mà Nguyên Sử Đạo Tôn để lại”.
Ngô Bình ngẩn ra: “Tiền thuế một năm của Tiên Giới Nguyên Sử ư?”
Nguyệt Đông Thăng gật đầu: “Phải biết là tất cả các thế lực từ nhỏ đến lớn ở đây đều phải nộp thuê cho núi tuyết”.
Ngô Bình: “Nguyệt Thị cũng thế ạ?”
“Đương nhiên, mỗi năm chúng ta đều phải nộp một nửa lợi nhuận lên đấy”.
Ngô Bình lẩm bẩm: “Vậy thì chắc chắn không phải một con số nhỏ”.
Nguyệt Đông Thăng: “Vì thế bác mới bảo người đứng đầu sẽ nhận được lợi ích rất lớn”.
Ngô Bình: “Vậy thì cháu sẽ tham gia đại hội này”.
Nguyệt Đông Thăng: “Ừ, bác sẽ dùng danh nghĩa của Nguyệt Thị để ghi danh cho cháu”.
Ngô Bình ngạc nhiên hỏi: “Có mất phí đăng ký không ạ?”
Nguyệt Đông Thăng gật đầu: “Chỉ có các thế lực nộp một khoản thuế nhất định cho núi tuyết thì mới có tư cách tham gia, như Nguyệt Thị ta thì cũng chỉ mua được ba suất thôi. Còn các thế lực mạnh hơn thì sẽ mua được nhiều suất hơn”.
“Bao nhiêu tiền một suất ạ?”
“500 triệu tiền Tiên”, Nguyệt Đông Thăng nói: “Cả Tiên Giới Nguyên Sử có khoảng 600 suất”.
Ngô Bình cảm thán: “Vậy là cả núi tiền rồi!”
Nguyệt Đông Thăng: “Đó mới là một phần thôi, các thế lực lớn nhỏ khác đều tài trợ ít nhiều cho đại hội để đánh bóng tên tuổi, nói chung là tiền nhiều không đếm xuể”.
Ngô Bình: “Núi Nguyên Sử đúng là giàu nứt đố đổ vách”.
Nguyệt Đông Thăng: “Thì cả Tiên Giới này là do tổ tiên của người ta lập ra mà, bỏ tiền ra cũng đáng thôi. Tiểu Ngô, nếu cháu đã quyết định sẽ tham gia đại hội quần hùng thì phải mau chóng tăng tu vi đi”.