Ngô Bình và Vương Thế An chờ ở đây một lát, anh hỏi Vương Thế An: “Làm xong việc này, ta cần về tiêu cục một chuyến, sau đó lại tới Thái Chân Môn”.
Vương Thế An: “Ngươi yên tâm, cùng lắm là một tháng nữa thì ta sẽ khôi phục tu vi thôi. Đến lúc đó, dù ngươi có xin ta ở lại bên cạnh ngươi thì ta cũng không thèm”.
Ngô Bình cười khẩy: “Ngươi độc mồm độc miệng thật đấy”.
Vương Thế An: “Ta chỉ nói thật thôi mà, ta cần đi tìm mỹ nữ, cứ lởn vởn quanh ngươi suốt ngày thì kiếm đâu ra”.
Ngô Bình ngẩn ra: “Ngươi tìm mỹ nữ làm gì?”
Vương Thế An: “Đương nhiên để làm việc đàn ông nên làm”.
Ngô Bình lắc đầu: “Loại người như ngươi mà cũng nghĩ đến chuyện ấy à?”
Vương Thế An: “Đây là tính cách mà ta định hình cho Vương Thế An, đó là phong lưu, tiêu sái, thích trêu hoa nghẹo nguyệt. Kiếp này, ít nhất ta phải ngủ được với mười nghìn người đẹp thì mới đủ được”.
Ngô Bình cười nhếch méo: “Cẩn thận không nhấc chân đi nổi”.
Vương Thế An: “Làm gì có, một nhân cách khác của ta cực mạnh về khoản này đấy”.
Trong lúc hai người đang nói chuyện thì có một tia độn quang đáp từ trên cao xuống, Liễu Tam Tương đã xuất hiện trước mắt bọn họ.
Ngô Bình giật bắn mình rồi nắm chặt lấy sát phù, Vương Thế An lại bình tĩnh hỏi: “Ông tra xong chưa?”
Liễu Tam Tương chợt quỳ xuống trước mặt Ngô Bình rồi run rẩy nói: “Tiểu nhân tham kiến Lý công tử”.
Trước đó, Liễu Tam Tương còn định giết Ngô Bình mà giờ lại quỳ xuống bái lạy làm Ngô Bình rất ngạc nhiên, anh chớp mắt hỏi: “Ông quỳ trước mặt tôi làm gì?”
Liễu Tam Tương nghiêm túc nói: “Sau này người sẽ là một trong các đại năng máu mặt trong thiên hạ nên tiểu nhân phải bái lạy”.
Ngô Bình ho khan một tiếng rồi nói: “Giờ ông tin những gì tôi nói lúc trước rồi hả?”
Liễu Tam Tương: “Vâng”.
Ngô Bình và Vương Thế An đưa mắt nhìn nhau, Vương Thế An nói: “Liễu Tam Tương, chúng tôi cần ông giúp một việc, ông có đồng ý không?”
Liễu Tam Tương: “Có”.
Vương Thế An: “Chúng tôi muốn thay đổi dung mạo, ông hãy kiếm cho chúng tôi hai thân phận ở vũ trụ chính”.
Liễu Tam Tương ngẫm nghĩ rồi nói: “Đã từng có người dùng cách này rồi, nhưng đây không phải cách hay với hai vị, dẫu sao làm thế thì sẽ phải áp chế tu vi xuống ngang với chủ thể”.
Vương Thế An: “Thì chúng tôi muốn tu luyện lại từ đầu mà, dẫu sao đây cũng không phải vũ trụ chính, tu luyện có mạnh đến mấy thì đến đó rồi cũng chưa hoàn hảo, thế thì tu luyện lại từ đầu cho xong”.
Liễu Tam Tương: “Vậy hai vị định đi đâu?”
Vương Thế An: “Đương nhiên là thế tục”.
Liễu Tam Tương: “Nếu tới thế tục thì đơn giản, tôi sẽ tìm hai thân phận khá kín tiếng cho hai vị”.
Vương Thế An: “Được, chuyện này tôi giao cho ông đấy”.