Đánh giá một toà thành không thể chỉ nhìn vào ngoại cảnh, mà còn có trị an nữa. Đã liên tục ba năm, chưa từng có một án cướp bóc nào xảy ra trong thành này.
Đương nhiên, để sinh sống ở một nơi thế này cũng rất tốn kém. Nhà ở đây đều có giá trên trời, căn nào sang trọng một chút lên đến cả vài trăm triệu. Điều này khiến người ngoài chỉ dám đến đây mua sắm hoặc ở trọ, khi nào tiêu hết tiền thì rời đi.
Mười gia tộc lớn ở Động Thiên Thanh Linh hình như cũng lập nghiệp ở đây.
Sự phồn hoa của Giang Nam Thành còn thể hiện ở các cửa hàng buôn bán, đồ tốt nhất ở Động Thiên Thanh Linh hầu hết đều có thể mua được ở đây. Ví dụ ở đây có quần áo đẹp nhất, đan dược tốt nhất và phụ nữ xinh đẹp nhất.
Ngoài ra, bên ngoài Giang Nam Thành cũng có nhiều môn phái, đi vài bước là có thể gặp đệ tử của môn phái hay thành viên của bang phái nào đó.
Ngô Bình vừa đến trước cổng thành đã cảm nhận được không khí xa hoa của nơi này.
Nơi này được quản lý rất nghiêm ngặt, lần đầu vào thành phải đăng ký, sau đó nhận thẻ thân phận. Có thẻ này rồi thì sau này có thể tuỳ ý ra vào thành.
Sau khi hoàn tất thủ tục đăng ký, nhóm Ngô Bình đã hoà chung vào dòng người.
Vào thành rồi, Ngô Bình mới thấy ai có thân phận một chút thì đều ngồi xe ngựa, xe ngựa khác nhau cũng có khoang xe và ngựa khác nhau.
Khí chất và cách ăn vận của Ngô Bình rất phi phàm nên anh vừa vào đây đã có một người đàn ông ăn mặc sang trọng lịch sự hỏi: “Công tử có cần xe ngựa không?”
Ngô Bình nhìn dòng xe ngựa trên đường rồi gật đầu: “Cho tôi xem đã”.
Người kia lập tức vẫy tay, một chiếc xe ngựa bốn cửa đã được đánh đến, ngựa kéo xe cũng rất dũng mãnh, vừa nhìn đã biết là giống ngựa phi phàm.
Xe ngựa được thiết kế rất tối tân, ngồi bên trong gần như sẽ không bị xóc, ngoài ra ngựa đã được huấn luyện nên tăng hay giảm tốc đều rất nhanh.
Người kia ngồi trong xe rồi giới thiệu cho Ngô Bình: “Công tử, đây là xe ngựa tầm trung của cửa hàng chúng tôi, kéo xe là linh mã trung phẩm có thể chạy 3000 dặm, sức bền tốt, giữa đường không cần nghỉ ngơi ăn uống”.
Tuy có thể chạy một lèo 300 dặm cũng là nhanh rồi, nhưng vẫn chưa đủ đô với Ngô Bình.
Anh hỏi: “Có loại nào tốt hơn nữa không?”
Người kia sáng mắt lên rồi nói: “Có chứ ạ, chúng tôi còn xe ngựa cao cấp và siêu cấp nữa, nhưng giá hơi cao”.
Ngô Bình: “Giá cả không thành vấn đề”.
Chiếc xe nhanh chóng dừng trước một đại viện, vào trong rồi, Ngô Bình nhìn thấy có đủ kiểu dáng xe ngựa ở đây, nhưng hầu hết là cấp thấp.
Sau khi đi vào một đại sảnh, anh mới nhìn thấy xe ngựa cao và siêu cấp.
Người kia mời Ngô Bình đến khu xe ngựa siêu cấp, có đến hơn chục chiếc xe ở đây. Xe tám ngựa, xe mười ngựa, thậm chí có xe 12 ngựa kéo.
Các khoang xe cũng rất rộng, có loại tám bánh, loại 12 bánh.
Bánh xe được thiết kế đặc biệt bằng tiên kim, bên ngoài thì được bọc bằng chất liệu chuyên biệt nên trông chẳng khác gì bánh ô tô. Ngoài ra, giảm xóc của xe cũng cực cao.
Không chỉ xe, mà chất lượng của ngựa cũng không chê vào đâu được. Ngựa của dòng xe này đều là linh mã siêu phẩm, trong đó có một con là mã vương, các con khác đều rất nghe lời nó. Vì vậy nếu chọn xe này thì trên đường đi chỉ cần ra lệnh cho mã vương là xong. Hơn thế nữa, trên xe còn có trận pháp bay, có thể kéo cả xe bay trên cao trong thời gian dài, tốc độ thì nhanh khỏi nói.