So sánh thì người bây giờ đang lĩnh ngộ được nhiều nhất cũng chỉ mới được bảy loại tuyệt học, vượt qua được quán quân của đại hội trước. Sau anh ta thì vẫn còn một người lĩnh ngộ được năm loại, một người lĩnh ngộ được bốn loại.
Bọn họ đã rất ưu tú rồi, nhưng so sánh với Ngô Bình thì lại như phù thủy nhỏ gặp phù thủy lớn.
Một trăm linh một loại, một trăm linh ba loại, mãi đến khi sau đầu anh xuất hiện đến vầng sáng thứ một trăm linh năm thì Ngô Bình mới mở mắt ra.
Mắt của người dẫn chương trình như phát sáng, cười nói: "Chúc mừng công tử số 9, đã lĩnh ngộ được tất cả một trăm linh năm loại tuyệt học!"
Ngô Bình: "Ta hơi mệt, nghỉ ngơi một lúc!"
Mọi người sững sờ, lẽ nào anh còn có thể tiếp tục lĩnh ngộ?
Ngô Bình lấy một quả đào ra ăn, rồi lại uống thêm một ít đan dược, sau khi hồi phục thì lại tiếp tục lĩnh ngộ.
Mộ trăm linh sáu, một trăm linh bảy, một trăm linh tám!
Cuối cùng Ngô Bình hoàn toàn lĩnh ngộ được một trăm linh tám loại tuyệt học kỷ nguyên. Đương nhiên làm được như vậy là nhờ "Tượng" mà huyền quang chín màu trong cơ thể anh đã luyện hóa ra. "Tượng" có khả năng học tập phi thường đối với các loại tuyệt học vũ trụ. Mà việc này cũng giúp ích được rất nhiều cho anh trong việc lĩnh ngộ tuyệt học kỷ nguyên.
Khi một trăm linh tám vầng sáng cùng lúc xuất hiện, người dẫn chương trình đã nói năng lộn xộn: "Mọi người đã thấy chưa? Một trăm linh tám vầng sáng, cho thấy cậu ấy đã lĩnh ngộ được một trăm linh tám loại tuyệt học, số 9, công tử, đỉnh của chóp, vô tiền khoáng hậu!"
Những người vui nhất chắc có lẽ là chín mươi chín người đẹp đã tặng hoa cho anh, các cô suýt chút nữa là đã lại nhảy lên đài, may là có người cản lại.
Năm mươi chín người còn lại đều cực kỳ ngưỡng mộ và đố kỵ với Ngô Bình, đồng thời thấy vô cùng chấn động, lĩnh ngộ được tất cả tuyệt học, quá khủng bố!
"Không biết công tử số 9 có mang lại điều bất ngờ gì nữa trong phần thi tiếp theo không nhỉ? Chúng ta cùng chờ xem!"
Ông ta vỗ tay, lập tức có rất nhiều người gắng sức khiêng nhiều món binh khí lên, có cung tên, có kiếm, có đao, có kích...
Tổng cộng có hai mươi món vũ khí được đặt trước mặt mọi người. Người dẫn chương trình cười nói: "Những binh khí này tới từ nhiều kỷ nguyên khác nhau, chủ nhân của bọn chúng từng là kẻ mạnh tuyệt thế của một kỷ nguyên. Các vị công tử có thể thử giao tiếp với các binh khí, nếu có thể hàng phục cược một món binh khí thì sẽ được năm mươi điểm".
Ngô Bình: "Có thể lấy binh khí đã bị mình hàng phục đi không?"
Người dẫn chương trình cười đáp: "Đương nhiên rồi. Công tử hàng phục được binh khí nào thì món binh khí ấy sẽ thuộc về công tử".
Số 10 đứng bên cạnh hừ một tiếng: "Từ xưa đến nay vẫn chưa có ai hàng phục được binh khí ở đây đâu, anh nghĩ nhiều quá rồi đấy!"
Phản ứng của người đứng dưới đài cũng không khác là bao, đều cảm thấy không có khả năng này lắm.
Người dẫn chương trình tiếp tục nói: "Lần này, công tử vẫn là người đầu tiên bắt đầu!"
Ngô Bình gật đầu, anh bước lên đài của người dẫn chương trình, lần lượt bước qua trước hai mươi món binh khí. Lúc anh bước qua một cái chùy sao băng, trong lòng có cảm ứng nên giơ tay nắm lấy chuôi của nó.
Chùy sao băng này có một cái chuôi màu đen, bề mặt khắc hoa văn, to bằng ba ngón tay, dài hơn một mét. Trên chuôi có gắn một sợi xích màu đen, to bằng hai ngón tay, dài chừng hai mét. Đầu mút của sợi xích là một quả tạ đầy gai nhọn, vô cùng nặng.
Anh phải dùng đến ba phần sức lực mới miễn cưỡng nhấc được quả tạ này lên.