“Chữa trị không khó, tôi có thể giúp anh”.
Miêu Dục đáp: “Cảm ơn Tổng đốc. Vất vả cho Tổng đốc rồi!”
Sau đó Ngô Bình dùng y thuật giúp đối phương tu chỉnh Thần Cung với đầy vấn đề kia. Đây là lần đầu tiên anh sửa chữa Thần Cung của người khác.
Hiếm có một lần thử sức, Ngô Bình chợt nghĩ, có thể dùng ngoại lực để cải thiện điểm thiếu sót trong tu hành của người khác không nhỉ?
Sau khi trị liệu, Miêu Dục lập tức ngồi thiền tu hành.
Nhân lúc rỗi rãi, Ngô Bình và Đường Tử Di đến Vân Trạch. Hồ này ở chân núi Vân Đỉnh, trong hồ có đảo Vân Mộng.
Hai người lên đảo, ở đây đã mọc đầy cỏ dại, lâu lắm rồi không có ai dọn dẹp.
Họ vừa đáp xuống đảo Vân Mộng, vài ánh kiếm từ một hòn đảo cách đó không xa bỗng bay về phía họ.
Không lâu sau, có bốn người xuất hiện trước mặt họ. Người đàn ông trung niên dẫn đầu trầm giọng bảo: “Hai người có quan hệ gì với chủ hòn đảo này?”
Lần trước Ngô Bình đã dùng Ngũ Hành Phiên Thiên ấn giết hai mẹ con ở đảo Vân Mộng. xem ra đám người này đang tìm hung thủ.
Anh lãnh đạm đáp: “Không cần hỏi nữa. Hai mẹ con ấy bị tôi giết đấy!”
Người trung niên quát: “To gan lắm! Dám giết người của đảo Kim Long chúng tôi!”
Ngô Bình bảo: “Tôi khuyên các người một câu, cút nhanh đi, bằng không sẽ liên luỵ đến thế lực đứng sau các người đấy”.
Người trung niên cười khẩy: “Anh hoàn toàn không biết đảo Kim Long hùng mạnh đến mức nào! Giờ anh có hai con đường, một là theo chúng tôi lên đảo và nhận hình phạt, hai là chúng tôi giết hai người ngay bây giờ!”
Ngô Bình bảo: “Ông chắc chắn muốn giết Tổng đốc nước Long?”
Đối phương kinh ngạc: “Gì cơ, anh là Tổng đốc?”
Ngô Bình giơ ấn Tổng đốc ra: “Chỉ cần một câu của tôi cũng có thể khiến nước Long đưa quân đến diệt đảo Kim Long!”
Người trung niên đổi sắc mặt, hừ mạnh rồi đưa người về hòn đảo khổng lồ kia.
Đường Tử Di nói: “Xem ra đối phương sợ rồi. Chồng à, tiếp theo phải làm gì đây?”
Ngô Bình bảo: “Nếu đối phương thông minh thì sẽ cử người đến xin lỗi anh. Nếu họ là một lũ ngu xuẩn, vậy thì anh sẽ thẳng tay diệt họ!”
Thần Ma Cửu Biến, lĩnh hội Cửu Âm Cửu Dương, hiện giờ Ngô Bình cực kỳ tự tin, không hề để đám người này vào mắt.
Vài phút sau, lại có mười mấy độn quang bay đến, dẫn đầu là một ông lão mặc áo vàng mũ tím, ôm quyền nói: “Đảo chủ đảo Kim Long, Mãn Tuyệt, kính chào Tổng đốc!”
Tổng đốc của nước Long là người không thể xem thường. Vì đứng sau nước Long là Tiên Giới, Tổng đốc tương đương với quan của Tiên Giới. Thế nên đảo Kim Long dù mạnh cũng không dám động vào.
Ngô Bình đáp: “Nói hay đấy. Ban nãy phía ông có người muốn giết tôi. Tôi đang suy nghĩ có nên dâng tấu cho Hoàng đế, tiêu diệt đảo Kim Long hay không”.