Quy mô Động Thiên do Ngô Bình mở dĩ nhiên sẽ lớn hơn cái này nhiều, thế nê anh lập tức liên hệ với một số thế lực lớn sau lưng mình. Anh đánh tiếng trước nói anh sắp mở Động Thiên với Thiên Tượng Kiếm Môn, Thiên Đạo Môn và tiên giáo Thái Thanh.
Bên đầu tiên trả lời là Thiên Tượng Kiếm Môn, Thiên Tượng Kiếm Môn đã đưa thẳng cho anh ta tám tỷ đồng Thần Long, Tiêu Thái Tôn của Thiên Đạo Môn cũng nói ông ấy có thể chuẩn bị năm tỷ đồng Thần Long cho anh.
So ra thì tiên giáo Thái Thanh hào phóng nhất, đưa thẳng cho Ngô Bình mười hai tỷ đồng Thần Long.
Anh tính toán một chút, tiền mua Thạch anh thời không hẳn là không dưới năm mươi tỷ, trong tay anh có hơn mười tỷ, cộng lại cũng chỉ có chưa đến bốn mươi tỷ.
Vì vậy, anh quyết định đến Thiên khố, sử dụng phiếu giảm giá truyền kỳ để mua Thạch anh thời không trước, sức mua của phiếu giảm giá truyền kỳ vẫn cao hơn đồng Thần Long.
Hôm đó anh đến Thiên khố Tiên Giới.
Để vào Thiên khố cần sử dụng trận pháp dịch chuyển chuyên dụng, mà trận pháp dịch chuyển như vậy chỉ có ở đại lục Côn Luân, vừa lúc nằm ở Long Kinh.
Ngô Bình chào tạm biệt sư phụ và đại sư tỷ xong thì về Long Kinh, anh muốn mượn trận vận chuyển để đến Thiên khố.
Mà đến Long Kinh thì đương nhiên anh phải ghé cấm quân và chỗ của Chu Nguyên Thông rồi.
Sau một thời gian, cấm quân tu luyện theo bài dạy của anh đã có tiến bộ trông thấy, thực lực của tổng thể đã cao hơn trước nhiều. Ngô Bình rất hài lòng với kết quả này, anh chỉ dẫn cho họ thêm một lúc rồi đến chỗ Chu Nguyên Thông.
Sau khi gặp lại Chu Nguyên Thông, việc đầu tiên Ngô Bình làm là trả lại long môn.
Chu Nguyên Thông cười nói: “Tam đệ, chú đột phá Long Môn rồi à? Hiệu quả thế nào?”
Ngô Bình: “Đại ca, em đến tầng thứ năm của Long Môn rồi”.
Chu Nguyên Thông vô cùng chấn động: Thế cơ à? Siêu đấy!”
Ngô Bình: “Đại ca, mấy hôm nữa là ngày đại hôn của em, anh và nhị ca phải đến đấy nhé”.
Chu Nguyên Thông cười phá lên nói: “Đương nhiên rồi”.
Hai người trò chuyện thêm một lát thì anh ta nói: “Tam đệ, tổng thủ lĩnh chỗ anh đến rồi, chú muốn gặp chút không?”
Hiện Ngô Bình đang làm phó thủ lĩnh để huấn luyện doanh trại Long Uy cho Chu Nguyên Thông.
“Đại ca, em còn phải đến Thiên khố nên để khi khác đi ạ”.
Nghe thấy thế, Chu Nguyên Thông cười nói: “Anh biết vị trí của trận vận chuyển, để anh dẫn chú đi”.
Có anh ta dẫn đường, loáng cái Ngô Bình đã đến một cung điện cổ kính. Bên trong có một trận vận chuyển và một người đang canh gác.
Thấy Ngô Bình đến, người đó nói: “Muốn mở trận vận chuyển thì cần trả mười nghìn chi phiếu truyền kỳ”.
Tuy thấy gía này hơi đắt, nhưng Ngô Bình vẫn lấy chi phiếu ra, sau đó mới được phép đi vào.
Chu Nguyên Thông: “Tam đệ, Thiên khố có nhiều bảo bối lắm, chú cứ tìm kỹ vào, khéo lại gặp may đấy”.
Một tia sáng loé lên, Ngô Bình đã biến mất.
Không biết bao lâu sau, anh đã tiến vào một cung điện đầy sương khói, có một con rối hình người đứng ở phía trước, trông nó giống hệt người.