Giáo chủ Thiên Quỷ Giáo: "Bẩm giáo chủ, tướng quân Quỷ có thực lực khoảng cấp bậc chân quân, muốn sử dụng cần tu vi vô cùng cao".
Vừa nói, hắn vừa đưa cho Ngô Bình một tấm lệnh bài vàng, nói: "Dùng máu hiến tế cho tấm lệnh bài này có thể khống chế được tướng quân Quỷ".
Ngô Bình cắn ngón tay và nhỏ vài giọt máu lên đó. Tấm lệnh bài vàng sáng lên trong giây lát, liền hút hết máu.
Trong đó có cấm chế khá phức tạp, anh xem một chút liền biết phương pháp hiến tế, lập tức dùng thần niệm hiến tế.
Mười phút sau, tấm lệnh bài vàng đột nhiên hấp thụ sức mạnh tinh thần và chân khí của Ngô Bình một cách điên cuồng. Cũng may tu vi của anh cao hơn trước rất nhiều, hấp thu một ít cũng không thành vấn đề.
Khoảnh khắc tiếp theo, tấm lệnh bài vàng tỏa sáng rực rỡ, tướng Quỷ di chuyển cơ thể, mở mắt và đi về phía Ngô Ca. Nó quỳ xuống cách anh năm bước chân.
Ngô Bình phát hiện ra rằng thông qua tấm lệnh bài vàng, anh có thể giao tiếp với tướng quân Quỷ và ra lệnh cho nó.
“Đứng dậy đi,” anh nói.
Tướng quân Quỷ đứng dậy, nhìn thẳng vào Ngô Bình. Hai con mắt của nó bắn ra hai ngọn lửa vàng dài một tấc, khí thế kinh người!
Ngô Bình nhìn vào tướng quân Quỷ và thấy rằng nó có thể thực hiện các mệnh lệnh một cách hoàn hảo, gần như tương đương với một hóa thân của anh. Hơn nữa, anh có thể chỉ huy tất cả các võ sĩ Quỷ thông qua tướng quân Quỷ.
Anh rất hài lòng, ngay lập tức đánh thức hai mươi bốn võ sĩ Quỷ còn lại.
Cứ như vậy, Ngô Bình cùng tướng quân Quỷ và hai mươi bốn võ sĩ Quỷ đi ra khỏi nhà kho.
Nhìn thấy cảnh này, mọi người trong Thiên Quỷ Giáo đều mất hết tư tưởng nổi loạn và sẵn sàng gia nhập Hắc Thiên Giáo.
Ngô Bình đã sử dụng trụ sở chính của Thiên Quỷ Giáo làm chi nhánh của Hắc Thiên Giáo ở Ngô Ca, sau đó điều chuyển một nhóm người mới tới và ra lệnh cho Trương Tây Linh tiếp quản nơi đây.
Sau đó anh vào sống trong cung điện của giáo chủ Thiên Quỷ Giáo. Tuy cung điện ở đây không được xây dựng khang trang như cung điện của Hắc Thiên Giáo, nhưng cũng không tệ.
Chẳng mấy chốc, Mông Trạch đến báo cáo: "Giáo chủ, tăng vương Dagmon đến thăm".
Có hai vị tăng vương ở Ngô Ca, một là Pháp tông và một là là Đại tông, Dagmon là tăng vương của Pháp tông. Địa vị của tăng vương ở Ngô Ca chỉ đứng sau nhà vua. Sau khi nhà vua qua đời, tăng vương sẽ bầu một vị vua mới cùng với các nghị viên khác.
Ngô Bình nói: "Cho mời".
Chẳng mấy chốc, tăng vương Dagmon đã đến với hơn một chục tùy tùng. Tăng vương khoảng năm mươi tuổi, dáng người không cao, nước da ngăm đen, trên mặt nở nụ cười thân thiện.
Ngô Bình rất nể mặt ông ta, anh đứng dậy nghênh đón, cười nói: "Tăng vương đến mà tôi lại không kịp tiếp đón, thất lễ quá".
Tăng vương Dagmon biết ngôn ngữ của Viêm Long, ông ta cười nói: "Xin chào giáo chủ Hắc Thiên Giáo!"
Sau vài lời xã giao, hai bên lần lượt ngồi xuống.
Ngô Bình: "Tăng vương tới đây