Đương nhiên chuyến đi này vô cùng nguy hiểm đối với Âu Dương Thánh Hoàng, nhưng dù hắn có chết thì người ta cũng sẽ không nghi ngờ anh. Bởi vì đã có quá nhiều người đã chết ở Quỷ Môn Quan, thêm một Âu Dương Thánh Hoàng cũng là chuyện bình thường.
Về đến Đường Môn, Đường Băng Vân đã chờ Ngô Bình từ lâu, cô ấy đã thu thập đủ dược liệu cho Ngô Bình luyện đan.
Sau khi sắp xếp ổn thỏa cho Mộ Dung Kiều, anh mới tìm một chỗ yên tĩnh và bắt đầu luyện đan.
Anh viết phương thuốc, có thể luyện chế hai loại luyện hình đan, gồm Đại Luyện Hình Đan và Tiểu Luyện Hình Đan. Tiểu Luyện Hình Đan có công dụng yếu hơn một chút, Đại Luyện Hình Đan thì mạnh hơn. Ngoài ra còn một loại Trúc Cơ Đan, cuối cùng là một loại đan dược có thể giúp Tiên Thiên thăng cấp lên Nhân Tiên, gọi là Linh Cảm Đan. Uống loại đan này có thể nâng cao sự nhạy bén về cảm ứng năng lượng không gian của tu sĩ, nâng cao khả năng thăng hạng lên Nhân Tiên.
Trong tất cả đan được, quý nhất là Linh Cảm Đan, tỷ lệ tu sĩ Tiên Thiên bình thường cảm ứng được năng lượng không gian rất hiếm, người có tư chất tốt cũng chỉ có một đến hai phần cơ hội, phần lớn cả đời đều dừng lại ở cảnh giới Tiên Thiên.
Nhưng Linh Cảm Đan lại có thể giúp nâng cao khả năng một tu sĩ Tiên Thiên bình thường cảm ứng được năng lượng không gian lên đến ba phần. Mặc dù chỉ có ba phần nhưng vẫn mạnh hơn nhiều những tu sĩ hoàn toàn không có cơ hội.
Ngô Bình lấy lò luyện đan ra và bắt đầu luyện đan.
Mẻ thứ nhất anh luyện Tiểu Luyện Hình Đan, loại đan này rất dễ luyện, Đan Thành nhị phẩm, một mẻ được chín viên.
Mẻ thứ hai anh luyện Đại Luyện Hình Đan vẫn là Đan Thành nhị phẩm, một mẻ sáu viên.
Lô thứ ba anh bắt đầu luyện Trúc Cơ Đan, loại đan này có thể giúp tăng cấp lên cảnh giới Tiên Thiên, mặc dù giá trị không bằng Linh Cảm Đan nhưng cũng là thứ mà rất nhiều người mơ ước.
Trúc Cơ Đan, Đan Thành nhất phẩm, một lò bốn viên.
Anh nghỉ ngơi một lúc rồi lại bắt đầu luyện Linh Cảm Đan. Muốn luyện được Linh Cảm Đan thì bản thân anh cần phải đạt đến cảnh giới Linh Cảm trước, nếu không thì sẽ không luyện được loại đan này.
Lần này anh đã mất một tiếng đồng hồ mới luyện được mẻ đan dược này. Lò đan mở ra, anh lấy được ba viên Linh Cảm Đan, Đan Thành nhất phẩm.
Có điều Ngô Bình có hơi không hài lòng, lẩm bẩm trong miệng: “Sau khi học luyện đan, kỹ năng luyện đan của mình đã nâng cao đáng kể nhưng sao vẫn không luyện được đan dược vương cấp”.
Lúc này đã là sáng sớm ngày thứ hai, Đường Băng Vân chạy đến gõ cửa.
“Chồng ơi, luyện được mấy lô đan dược rồi?”
Ngô Bình đáp: “Băng Vân, em vào đây”.
Lúc Đường Băng Vân bước vào phòng thì nhìn thấy mấy bình đan dược đặt trên bàn. Mắt cô ấy sáng lên, vui mừng hỏi: “Đã luyện được mấy loại?”
Ngô Bình: “Mỗi thứ được một lò, em cầm sang cho Canh Tổ xem thử”.
Đường Băng Vân gật đầu mạnh: “Được, em đi ngay”.
Ngô Bình: “Đưa đan dược đi xong thì ghé lại tìm anh”.
Đường Băng Vân gật đầu, cầm bình đan dược và nhanh chóng rời đi.