Ngô Bình tiếp tục nghiên cứu thức thứ hai của Thiên Cực Tam Thức, trong đó thức thứ nhất tên là Hoan Không, thức thứ hai là Chư Thiên.
Thức Chư Thiên có thể rút sức mạnh của vạn giới, sau đó tích tụ thành một đường kiếm. Muốn luyện thành thức này thì đầu tiên phải có độ gắn kết lớn với vạn giới.
Trước đó nhờ có mức độ phù hợp cực cao nên Ngô Bình tu luyện Cừ Thần Kinh rất nhanh, anh có thể cảm nhận được sức mạnh của chư thiên vạn giới rồi biến nó thành sức mạnh của mình, còn anh cũng có thể dùng được vài tài năng của ý nghĩa Thiên Tượng.
Khi rất nhiều sức mạnh tập trung tới, Ngô Bình thấy hơi mất khống chế, vì những sức mạnh này quá hỗn loạn, anh dùng lò luyện Võ Đạo để chấn chỉnh chúng mà cũng không ăn thua.
Ngô Bình biết ngay muốn luyện thành thức thứ hai thì mình chưa đủ sức, vì anh chưa khống chế được sức mạnh này.
“Không biết Thần Lực Kinh có giúp được gì mình không nhỉ?”
Ngô Bình chợt nhớ tới Thần Lực Kinh mà Chu Chân Nhi đưa cho mình, anh bắt đầu luyện tập ngay.
Công pháp này xuất hiện từ thời Tiên Quốc, không ai biết về lai lịch của nó. So với Thiên Huyết Kinh mà Ngô Bình từng luyện thì Thần Lực Kinh vẫn có xuất xứ rõ ràng hơn. Vào thời Tiên Quốc, đã có rất nhiều thiên kiêu thử luyện môn kinh pháp này, song đều thất bại, sau đó hầu hết bọn họ đều bị tàn phế hoặc chết.
Song dẫu thế, nhưng vẫn có rất nhiều người tu luyện môn công pháp này. Vì trong quá trình tu luyện Thần Lực Kinh, họ có thể cảm nhận được sức mạnh bức người cùng lực sát thương mạnh mẽ.
Thần Lực Kinh có chín tầng, tầng thứ nhất hay còn gọi là nhập môn cực kỳ khó, nhưng trong lịch sự đã có khá nhiều người làm được. Chính vì làm được nên họ mới cảm nhận được sự diệu kỳ của Thần Lực Kinh, từ đó ra sức tu luyện lên tiếp. Nhưng cuối cùng, những người này đều chết ở tầng thứ ba hoặc tầng thứ tư, không ai đến được tầng thứ năm.
Tầng thứ nhất của Thần Lực Kinh sẽ luyện ra thần lực trong cơ thể. Vào thời nguyên cổ, con người còn sống trong xã hội nguyên thuỷ, trong nhận thức của họ thì thần lực là sức mạnh có được khi cúng bái sấm sét. Mà vào thời ấy thì sấm sét cũng chính là thần linh.
Vì thế, sức mạnh mà Ngô Bình cần ngưng luyện thực chất chính là sức mạnh sấm sét, tia sét đầu tiên trong thời kỳ Hỗn Mang đã tạo ra sự sống, do đó nó chính là sức mạnh nguyên thuỷ nhất.
Từ khi hấp thu Lôi Hồn Điện Phách, Ngô Bình đã nhận được ý nghĩa của Sấm Sét, vì thế anh có thể ngưng luyện ra thần lực một cách dễ dàng.
Một luồng sức mạnh to như tia sét đang ấp ủ và lớn lên trong cơ thể Ngô Bình, khi tia thần lực đầu tiên xuất hiện, nó lập tức sao chép lại rồi phát triển ngay.
Trong một phút ngắn ngủi, đã có đầy thần lực trong người Ngô Bình, anh vung tay lên một cái là thần lực đã tuôn ra.
“Thì ra đây chính là thần lực”, anh rất hài lòng, cảm thấy thần lực này rất thích hợp với mình.
Đương nhiên các tu sĩ thời xưa không có tài nguyên tu luyện dồi dào như Ngô Bình, vì thế không thể so với anh được, khoảng cách giữa họ là rất lớn.
Sau khi đã có thần lực dồi dào, anh tiếp tục tu luyện lên tầng thứ hai. Tầng thứ hai của Thần Lực Kinh khiến thần lực có một loại lực rung, nó có thể tiêu diệt tà ma, tấn công hồn phách.
Bước này cũng không rõ, loáng cái là anh đã tu luyện xong.
Xẹt!