Âu Dương Thường nổi giận: "Lý đan sư! Dù anh có là đại sư luyện đan năm sao tím thì cũng không thể ức hiếp người quá đáng như vậy! Không phải ai cũng có thể chèn ép được nhà họ Âu Dương tôi đâu!"
Tu vi của hắn không thấp, phóng thích ra khí tức khiếp người.
Sau đó, Ngô Bình bóp lấy cổ hắn, sức mạnh khủng bố toát ra ngoài khiến Âu Dương Thường không thể động đậy được. Ngô Bình xách hắn lên như xách một con gà con.
Mọi người đều hoảng hốt, Lâm Triều Tiên cả kinh, vội hỏi: "Cậu Lý, cậu thế này là?"
Ngô Bình: "Lâm Thái thú, chuyện này không liên quan tới ông, tạm biệt!"
Một đạo lôi quang loé lên, Ngô Bình đã biến mất.
Những người còn lại bàng hoàng nhìn nhau, Ba Vũ Hùng tái mét mặt mày nói: "Xem ra Lý đan sư không nói dối, thực lực của anh ấy khủng bố thật, Âu Dương Thường lại không có chút sức chống đỡ nào trong tay anh ấy".
Sắc mặt Lâm Triều Tiên thì thay đổi liên tục: "Sắp lớn chuyện rồi, chúng ta phải tới đó ngay!"
Trước đống đổ nát của khu vui chơi, Ngô Bình xách Âu Dương Thường xuất hiện, vứt hắn lên đất, lệnh cho hắn quỳ xuống.
Âu Dương Thường vừa cả kinh vừa tức giận, hắn bị ấn quỳ trên đất, gào lên: "Lý Huyền Bình, nhà họ Âu Dương của tôi sẽ không tha cho anh đâu!"
Ngô Bình vô cảm: "Lạy!"
Âu Dương Thường mất khống chế đối với cơ thể, dập đầu liên tục. Sau khi hắn lạy chín cái, một thanh trường kiếm được ngưng tụ bằng kiếm khí xuất hiện trong tay Ngô Bình.
"Xin hãy dừng tay!"
Một vài người bất thình lình xuất hiện.
Ngô Bình nhìn thì thấy có vài người quen, Âu Dương Tốn, Âu Dương Thánh Hoàng, Âu Dương Trích Tinh, Âu Dương Ngọc và hai người anh không quen.
Thì ra sau khi Âu Dương Thường bị bắt đi thì đã có người âm thầm thông báo cho nhà họ Âu Dương. Nhà họ Âu Dương cả kinh, lập tức phái những cường giả mạnh nhất đi cứu.
Bọn họ vừa tới đã thấy Ngô Bình cầm kiếm, định chém Âu Dương Thường.
Người lên tiếng là Âu Dương Ngọc, hắn ta cao giọng nói: "Anh phải nghĩ cho kỹ, nếu giết người nhà họ Âu Dương tôi thì nhà tôi sẽ không tha cho anh đâu!"
Ngô Bình đặt kiếm lên cổ Âu Dương Thường, lạnh nhạt nói: "Âu Dương Thường giết bốn mươi hai mạng người vô tội, tội đáng chém!"
Một kẻ hừ lạnh: "Mày là cái thá gì mà dám định tội người nhà họ Âu Dương?"
Người này phất tay lên, bốn đạo bùa chú bay ra, chú lực xoắn nhau bay về phía Ngô Bình. Bốn đạo bùa chú này cực kỳ lợi hại, có thể vây giết được cả tu sĩ Chân Tiên.
Ngô Bình không thèm nhìn, phất tay một cái, bốn đạo bùa chú đều nổ tung, hoá thành lửa rồi lụi tàn.
Sau đó anh búng tay, một sợi sấm sét kinh người loé lên, kẻ vừa dùng bùa chú kia lập tức hoá thành tro bụi, đến cọng lông cũng không còn!
"Cậu!"
Âu Dương Tốn vừa kinh ngạc vừa tức giận, người bị giết là một thiên tài của nhà họ Âu Dương - Âu Dương Tuyệt, gã từng gia nhập Thần Chú Môn, nhưng sau này Thần Chú Môn bị diệt nên trở về nhà họ Âu Dương tu luyện.