Con đường tu tiên Nhân đạo phát triển thần tốc và có tầm ảnh hưởng rất lớn, các nhân tài đến từ nhiều đại lục khác đều xin gia nhập Thái Thanh Tiên Tông.
Chờ khi đế quốc Thiên Võ ổn định lại thì Ngô Bình cũng chuyển các đan lâu như Đan Hoàng Các đến đế quốc Thiên Võ ở đại lục Hồng Hoang.
Cùng lúc đó, cuối cùng anh cũng đã nắm rõ cảnh giới Đạo Tổ và đạt đến cảnh giới cao nhất của cấp này.
Tiếp theo, Ngô Bình sẽ đột phá cảnh giới Đạo Tôn. Đạo Tôn và Đạo Quân là hai tầng cảnh giới khá giống nhau, hai cảnh giới không có khoảng cách lớn, chỉ như lớp 11 và lớp 12 của cấp ba thôi.
Nhưng Đạo Tổ với Đạo Tôn thì khác, chúng có sự chênh lệch rất lớn. Đạo Tôn là Đại Đạo chí tôn, vừa cần hiểu rõ về đại đạo, vừa phải tạo được ra con đường riêng cho mình, lưu lại dấu ấn trong vũ trụ. Nói cách khác thì Đạo Tôn là cường giả có thể ghi lại trật tự trong kỷ nguyên.
Khi ghi lại quy tắc trật tự của mình trong trời đất, đương nhiên thực lực của người viết phải mạnh. Hơn nữa, quy luật này còn phải không ngừng biến đổi theo thời gian và không bị ảnh hưởng từ người khác.
Một Đạo Tôn viết được càng nhiều quy tắc trật tự thì thực lực càng mạnh. Khi trật tự vượt qau con số năm thì có thể trở thành Đại Đạo Tôn. Nếu con số này vượt qua mười thì có thể ngưng tụ ra dấu ấn kỷ nguyên và thành một cường giả kỷ nguyên.
Ngoài số lượng trật tự ra, sức mạnh của trật tự cũng có sự khác biệt. Sinh linh nào đạt tới cấp cao nhất thì là Đại Đạo chí tôn. Chỉ có 49 Đại Đạo chí tôn trong vũ trụ, mà trước đó đã có 45 đạo rồi. Vì thế chỉ còn lại bốn đạo, hết là không còn nữa.
Khi Đại Đạo chí tôn đạt đến con số 49, hơn nữa có người có thể lĩnh ngộ được chúng thì người đó sẽ có cơ hội ngưng tụ ra rất nhiều đại đạo mạnh nhất. Đại đạo vô thượng chỉ có một, ai khống chế được thì đó chính là chủ của kỷ nguyên.
Chủ của kỷ nguyên dù chỉ có một dấu ấn thì cũng có thể áp chế được hết các cường giả kỷ nguyên khác và trở thành người mạnh nhất có thể chống lại cường giả cấp vũ trụ.
Lúc này, tâm trí của Ngô Bình đã kết nối với đất trời, anh cảm thấy có ba trong số 45 Đại Đạo chí tôn đang rời rạc. Điều này chứng tỏ đã chủ nhân của ba đạo này đã mất, ngoài ra còn có năm đạo tăng thêm sức mạnh, điều này có nghĩa là người tạo ra chúng còn sống, hơn nữa thực lực còn rất mạnh.
Độ khó khi viết Đại Đạo chí tôn 42 và 43 khác nhau, số 43 khó hơn số 42 rất nhiều.
Vì thế, người viết số sau muốn dễ dàng viết đại đạo thì có thể phá bỏ các đại đạo vô chủ, mà ba đạo này chính là những ứng cử viên sáng giá.
Song, Ngô Bình không vội làm ngay. Con đường tu tiên của anh chưa hoàn thiện hẳn, hơn nữa anh muốn ghi đạo võ thuật trước để hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Nghĩ tới võ đạo, Ngô Bình đã liên lạc ngay với A Kỳ: “A Kỳ, thành tựu hiện giờ của tôi đã đã là trình độ của cường giả kỷ nguyên rồi. Nếu giờ tôi thành Đạo Tôn đương nhiên sẽ mở Đại Đạo chí tôn. Cô nghĩ tôi có thể ghi võ đạo vào trong kỷ nguyên này được không?”
A Kỳ cười nói: “Được chứ, đó là công đức vô thượng”.
Ngô Bình: “Nhưng lý giải của tôi về võ đạo vẫn có hạn, ví dụ thứ bên trong điện đường võ đạo thứ tư và thứ năm, cần vào vũ trụ Võ Đạo mới có thể tu luyện”.
A Kỳ: “Lần trước anh hỏi tôi có thể vào vũ trụ Võ Đạo tu hành hay không, tôi bảo là được. Bây giờ, tôi có thể mở cửa cho anh vào đó tu luyện lúc nao cũng được”.
Ngô Bình: “Thời gian của hai vũ trụ có khác nhau không?”
A Kỳ: “Đương nhiên là khác, dù anh có sống ở kia bao lâu thì khi quay vềm thời ở đây mới chỉ trôi qua một lát thôi, cùng lắm là 15 phút”.
Ngô Bình cười nói: “Vậy giờ tôi đi luôn”.