Ngay sau đó, trong cơ thể anh lại bộc phát ra một sức mạnh khác, đó chính là một cảnh giới phía sau của cảnh giới Thánh Võ - Vạn Cổ Quy Nhất!
Ở cảnh giới này, tất cả sức mạnh trong quá khứ, hiện tại và tương lai của Ngô Bình được tập hợp và hội tụ lại để tạo thành một chiêu cực mạnh. Sức mạnh của anh trong tương lai càng mạnh thì sức mạnh của chiêu này càng lớn. Nói cách khác, anh đang mượn sức mạnh của chính mình trong tương lai để giết kẻ thù.
"Thần quyền huỷ diệt, phá!"
Anh giơ nắm đấm phải lên và đánh vào không trung, va chạm với bàn tay to lớn của sinh vật kia.
"Bùm!"
Một lỗ đen khổng lồ trong nháy mắt nuốt chửng bàn tay to lớn của quái thú khiến nó rống lên một tiếng. Bàn tay còn lại của nó nhanh chóng đập nát vòng xoáy rồi biến mất. Rõ ràng, sinh vật này đã sợ hãi và cắt đứt luôn mối liên hệ với Long Xà Đạo Tôn.
Long Xà Đạo Tôn sắc mặt tái nhợt, thân thể run lên, vội vàng chắp tay nói: "Tôi nhận thua!"
Nếu tiếp tục chiến đấu, mặc dù ông ta có biện pháp tự bảo vệ mình, nhưng cũng có thể sẽ bị cao thủ đáng sợ trước mặt giết chết chỉ bằng một cú đấm. Một quyền ban nãy quá kinh khủng, khiến ông ta thậm chí có thể ngửi thấy mùi của sự chết chóc!
Ngô Bình nhìn ông ta hỏi: "Ông không đánh nữa?"
Long Xà Đạo Tôn: "Hai chúng ta không phải tử thù, nếu có đánh nữa thì hai bên cùng thiệt hại. Hơn nữa, hiện giờ là lúc Nhân tộc cần nhiều người tài, chúng ta giết hại lẫn nhau chỉ để cho đám ngoại tộc vỗ tay ăn mừng".
Ngô Bình gật đầu: "Không ngờ ông cũng biết nghĩ cho đại cục như vậy".
Long Xà Đạo Tôn nghiêm mặt đáp: "Sức mạnh của cậu khiến tôi bái phục!"
Ngô Bình: "Hai ta đã nói trước rồi, ai thắng thì làm theo ý người đó. Ông đồng ý chứ?"
Long Xà Đạo Tôn: "Mọi việc xin nghe theo các hạ sắp xếp".
Ngô Bình: "Bảo cháu ông đến chỗ tôi làm một người bán đan dược bình thường. Khi nào tôi cho phép anh ta mới được rời đi".
Long Xà Đạo Tôn mừng rỡ, ông ta còn đang lo Ngô Bình sẽ đánh chết cháu mình. Giờ nghe anh nói vậy thì có gì nghiêm trọng đâu. Ông ta lập tức đáp: "Được, vậy sẽ làm theo cách của cậu!"
Ngô Bình: "Quyết vậy nhé".
Anh trở về Thiên Y Quán, Long Xà Đạo Tôn cũng đi theo. Ông ta giận dữ nhìn cháu trai mình, nói: "Sau này, cháu đến Đan Vương Lâu bán đan dược, nếu không nghe lời bị người ta đánh chết thì ông cũng mặc kệ!"
Tên béo sắp khóc đến nơi, quỳ xuống cầu xin. Nhưng ai ngờ Long Xà Đạo Tôn lại quay sang chắp tay nói với Ngô Bình: "Đạo hữu, vậy tôi xin cáo từ".
Nhìn thấy chỗ dựa của mình biến mất, tên béo lập tức trở nên dễ bảo. Anh ta quỳ trên mặt đất không dám động đậy, người phụ nữ ban nãy đi cùng anh ta cũng đang quỳ trên mặt đất.
Ngô Bình quay trở lại căn phòng, bắt đầu hỏi: "Đầu đuôi câu chuyện là thế nào?"
Ngô Mi: "Còn đầu đuôi gì nữa, mấy bộ quần áo bọn em đặt trước rồi nhưng người phụ nữ này cứ đòi cướp bằng được. Bọn em đương nhiên không đồng ý, cho nên mới lời qua tiếng lại. Sau đó thì tên mập này xuất hiện, nói mấy câu rất khó nghe".
Ngô Bình: "Anh, cháu trai của Long Xà Đạo Tôn, lại đây".
Tên béo vội vã khom lưng đi tới chỗ họ, chân vẫn quỳ trên mặt đất.