Đúng lúc này, một bóng người bay tới, gã quỳ phịch trên mặt đất, dùng mật ngữ của Thiên Quỷ Giáo nói gì đó với giáo chủ Thiên Quỷ Giáo.
Giáo chủ Thiên Quỷ Giáo sắc mặt rất khó coi, không khỏi run lên, nhìn chằm chằm Ngô Bình, đanh giọng nói: "Anh đã làm cái gì?"
Ngô Bình: "Không có gì. Tôi chỉ triệu tập một sinh linh Hắc Thiên để nó xử lý Thiên Quỷ thôi. Đáng tiếc, Thiên Quỷ của Thiên Quỷ Giáo chỉ là trò đùa trước mặt thần Hắc Thiên vĩ đại của chúng tôi. Chỉ dựa vào một con Thiên Quỷ cỏn con đã dám đấu với Hắc Thiên Giáo, ai cho các người dũng khí vậy?"
Anh vừa dứt lời, Thiên Quỷ Giáo lập tức bàn tán xôn xao, vô cùng sốt ruột. Thiên Quỷ Giáo sở dĩ tồn tại là bởi vì Thiên Quỷ ban cho họ sức mạnh, nếu như Thiên Quỷ không còn, Thiên Quỷ Giáo tất nhiên không thể tiếp tục tồn tại!
Giáo chủ Thiên Quỷ Giáo đột nhiên lạnh lùng nói: "Anh không lừa được tôi đâu, Thiên Quỷ vẫn tồn tại!"
Ngô Bình biết giáo chủ Thiên Quỷ Giáo đang nghĩ gì, hắn muốn ổn định cục diện, tránh cho mọi người phân tâm.
Anh cười lạnh nói: "Xin thưa với mọi người ở đây, Thiên Quỷ đã chết rồi! Các người đều là tín đồ của Thiên Quỷ, nếu cảm nhận sẽ biết lời tôi nói là thật".
Một số người của Thiên Quỷ Giáo tại hiện trường thực sự có thể cảm nhận được tình hình này, họ không dám nói rõ ràng, nhưng họ đã bắt đầu hoảng sợ.
Ngô Bình: "Thiên Quỷ đã chết, các người đã mất đi tín ngưỡng. Tại sao các người không chuyển sang gia nhập Hắc Thiên Giáo? Gia nhập Hắc Thiên Giáo, tôi có thể cho mọi người vị trí giống như ở Thiên Quỷ Giáo!"
Giáo chủ Thiên Quỷ Giáo liếc nhìn những người xung quanh, phát hiện không ít người dao động, hắn híp mắt lạnh lùng nói: "Võ sĩ Quỷ, giết giáo chủ Hắc Thiên Giáo!"
Ngay lập tức, hai võ sĩ Quỷ lao về phía Ngô Bình như tia chớp.
Không cần mệnh lệnh của Ngô Bình, hai mươi long vệ ẩn náu trong bóng tối lao tới, hai mươi chọi hai, lập tức bao vây hai võ sĩ Quỷ và bắt đầu giết họ.
Nhìn thấy võ sĩ Quỷ bị chặn lại, giáo chủ Thiên Quỷ Giáo gầm lên một tiếng, đột nhiên giơ lên một lá cờ lớn, lá cờ đầy quỷ khí, phát ra những tiếng quỷ khóc thần sầu.
"Giết hắn!"
Khi hắn ra lệnh, khí đen trong cờ cuộn trào, mấy trăm bóng ma lập tức lao ra, có con là tướng quân mặc áo giáp, có con là thư sinh áo gấm đội mũ ngọc, còn có nữ quỷ mắt đầy răng nanh nhuốm máu. Con quỷ nào cũng có sức mạnh đáng sợ, đó đều là lệ quỷ được Thiên Quỷ Giáo nuôi dưỡng hàng ngàn năm!
Đối mặt với hàng trăm con ma hung dữ, Ngô Bình đã treo Tịnh Thế Thần Đăng lên không trung để chặn những con ma này từ xa. Đồng thời, anh bình tĩnh đeo mặt nạ Hắc Thiên lên, nói với thần Hắc Thiên: "Thần Hắc Thiên, có người muốn tiêu diệt Hắc Thiên Giáo, ta muốn triệu hồi một ít sinh linh hắc ám để cho Thiên Quỷ Giáo thấy được thực lực của Hắc Thiên Giáo".
Thần Hắc Thiên: "Ngươi có mặt nạ Hắc Thiên, có thể gọi các sinh vật hắc ám với các cấp độ khác nhau dựa theo sức mạnh của chính mình".
Sau khi nói xong, một cuộn giấy dài xuất hiện trước mặt Ngô Bình, trên đó có vẽ hàng trăm sinh vật.
Ngô Bình liếc nhìn nó và hỏi: "Sinh vật nào có thể chế ngự ma?"
Thần Hắc Thiên: "Báo ăn ma".
Ngô Bình chẳng mấy chốc đã tìm thấy con báo ăn ma, đó là một sinh vật có kích thước bằng một con mèo, với đôi mắt đỏ và bộ lông màu xám bạc, trông rất dễ thương.
Anh đọc một câu thần chú do thần Hắc Thiên dạy, hoa văn trên cuộn giấy trở nên sáng hơn, sau đó biến thành một con báo và lao ra ngoài.
Ngô Bình nói: "Đi!"