Đào Như Tuyết: “Đan dược của mình có chất lượng tốt, giá cả phải chăng, số lượng lại nhiều nên đương nhiên các tu sĩ rất thích. Như thế thì lợi ích của các thầy luyện đan sẽ bị hạn chế, họ không bán được hàng, không tăng được giá, thậm chí có người còn không biết luyện chế đan dược gì nữa”.
Ngô Bình cười lạnh “Đó là vì họ thiếu bản lĩnh, sao trách anh được?”
Đào Như Tuyết: “Tóm lại là giờ họ không cho mình bán đan dược nữa”.
Ngô Bình hừ mạnh nói: “Để anh xem rốt cuộc là ai dám ngăn cản anh bán đan dược”.
Đào Như Tuyết: “Huyền Bình, anh định đến Tiên Giới à!”
Ngô Bình gật đầu: “Sớm muộn cũng phải đi mà”.
Đào Như Tuyết: “Huyền Bình, tốt nhất anh nên dùng thân phận khác. Như thế dù anh có làm gì thì họ cũng không trách anh được”.
Ngô Bình cười nói: “Ừ, chuyện này anh làm suốt mà”.
Anh ở lại nhà thêm vài hôm rồi đến Tiên Giới.
Anh chưa chính thức đến đây lần nào, trước kia anh mới chỉ tới đại thế giới Huyền Hoàng, đại thế giới Kiếm Đạo và đại thế giới Thái Thanh thôi, nhưng đây đều không phải khu vực chính của Tiên Giới. Lần này thì khác, anh sẽ đến thẳng trung tâm của Tiên Giới là đại thế giới Trung Ương.
Đại thế giới Trung Ương nối liền với các đại thế giới khác, giờ còn nối với các Khuyên giới lớn, hay thậm chí là các thế lực lớn cũng thiết lập điện vận chuyển với nơi này cho tiện đi lại.
Đại thế giới Trung Ương rất rộng, thời không thì chồng chéo lên nhau, diện tích thì còn rộng hơn cả đại lục Hồng Hoang.
Đây là lần đầu tiên Ngô Bình đến đây, khi hai chân vừa tiếp đất, anh đã cảm thấy một trật tự đại đạo hoàn chỉnh. Không chỉ thế, ở đây không giống thế giới linh đài, nó là một thế giới thật sự.
Hiện giờ, Ngô Bình đang ở trong một ngọn núi hoang, anh bay lên cao thì nhìn thấy ở phía xa có một thành nhỏ nên bay về đó.
Gần đên nơi, anh đã nhìn thấy có nhều tu sĩ đi vào trong thành. Nhưng có hai Hư Tiên đang đứng ở đây để kiểm tra người ra vào. Anh quan sát thì thấy tất cả mọi người vào thành đều có một thứ tương tự như giấy thông hành tên là Tiên Dẫn. Nếu không có thứ này thì phải đăng ký làm tại chỗ, mà đăng ký làm Tiên Dẫn sẽ phải thong báo lai lịch và mục đích đến đây.
Ngô Bình xếp hàng ở bên ngoài, sau đó lấy huy hiệu thầy luyện đan lúc trước ra, hai Hư Tiên thấy anh là thầy luyện đan thì lập tức khách sáo hẳn, một người nói: “Anh đến thành có việc gì ạ?”
Ngô Bình cười đáp: “Tôi là Lý Đức Tài, là một đại sư luyện đan năm sao. Tôi đến đây để mua ít dược liệu, tiện thế bán ít đan dược”.
Hư Tiên kia cười nói: “Thành Tử Tinh chào đón đại sư, nhưng chúng tôi phải đăng ký giúp anh để làm Tiên Dẫn đã”.
Ngô Bình gật đầu: “Được, phiền hai anh!”