Quan Viên đã không còn dám đánh giá thấp Ngô Bình nữa, ông ta mời anh đến trước một bức tường màu đen, nói: “Cậu hãy dùng hết sức đấm vào bức tường này, trên đó sẽ hiển thị giá trị sức mạnh cú đấm của cậu, lực đấm của người giữ kỷ lục cao nhất là mười lăm ngàn ba trăm sáu mươi cân”.
Ngô Bình đi đến trước bức tường, không do dự đấm lên tường, bức tường phát ra âm thanh khá trầm, thước đo bên cạnh sáng lên hiển thị lực đấm của anh đã đạt đến hai mươi mốt ngàn năm trăm cân, dễ dàng vượt qua người giữ kỷ lục trước đó.
Quan viên cũng không cảm thấy ngạc nhiên, vội ghi kỷ lục vào, cười nói: “Cậu Ngô, cậu đã liên tiếp phá được ba kỷ lục, có thể tham gia vào trận chung kết Võ Đạo ngày mai”.
Ngô Bình: “Tôi là người nơi khác đến, không hiểu rõ lắm về đại hội Võ Đạo, không biết nếu tôi thắng thì có thể lấy phần thưởng không?”
Quan viên cười nói: “Cho dù cậu đến từ đâu, chỉ cần đánh bại những người khác thì đều có thể trở thành người đứng nhất. Vị trí thứ nhất sẽ do Hoàng đế bệ hạ tự mình ban thưởng, gồm có năm triệu tiền Linh và một kim Võ Đạo Kim Đan”.
Ngô Bình hỏi: “Võ Đạo Kim Đan có tác dụng gì?”
Quan viên cười nói: “Đó là đồ tốt đấy, dù có là tu sĩ Thần Thông uống vào thì sức mạnh cũng tăng lên rất nhiều”.
Nói đến đây, ông ta bỗng đè thấp giọng xuống: “Tôi thấy cậu không phải là người tầm thường, có vài lời không biết có nên nói hay không?”
Ngô Bình cười nói: “Ông cứ nói”.
Quan viên này nói: “Những năm đầu Đại hội Võ Đạo vẫn khá công bằng nhưng mấy chục năm gần đây đã dần thay đổi, trở thành nơi có rất nhiều thế lực lớn tranh đoạt danh lợi, người ngoài rất khó nhúng tay vào. Lần này cậu lại đột ngột tham gia vào thế này chắc chắn sẽ khiến họ trở tay không kịp, tôi nghĩ họ sẽ nhằm vào cậu nên cậu hãy cẩn thận”.
Ngô Bình gật đầu: “Tôi cũng đoán thế, cảm ơn đã nhắc nhở, tạm biệt”.
Anh vừa quay gót đi, quan viên này cầm thành tích vội vàng chạy vào trong cung. Ngô Bình phá được ba kỷ lục liên tiếp, chuyện này phải báo lại với Hoàng đế.
Về đến quán trọ, các tiêu sư hỏi thăm tình hình, Ngô Bình nói thật cho họ biết. Nghe nói anh phá được ba kỷ lục, các tiêu sư đều rất phấn khích.
Tiêu sư già nói: “Ha ha, nếu tiêu đầu Ngô có thể giành được vị trí đứng đầu của Võ Đạo, sau này Tiêu cục chúng ta có thể mở một chi nhánh ở trong đế quốc Võ Anh rồi”.
Ngô Bình: “Ồ, có thể mở chi nhánh được sao?”
Tiêu sư già nói: “Đương nhiên là được. Người đứng đầu Võ Đạo là quang vinh tối thượng ở đất nước tôn sùng võ thuật như đế quốc Võ Anh”.
Ngô Bình nói: “Ừ, nếu chuyện này thành công, chúng ta sẽ ở một chi nhánh của Tiêu cục”.
Tiêu sư già: “Chỉ sợ không dễ dàng như vậy, mặc dù cậu phá được ba kỷ lục nhưng chưa chắc tên viên chức đó sẽ đưa kết quả thành tích lên bên trên. Dù ông ta có giao cho bên trên thì người biết được tin cũng chưa chắc chịu báo với Hoàng đế. Tóm lại, trong đó có rất nhiều khó khăn”.