Nói thẳng ra là các thầy luyện đan có khả năng độc thị trường đan dược, họ muốn khống chế ra giá thông qua số lượng, các làm này khiến các tu sĩ rất bực nhưng lại chẳng thể làm gì được.
Hiện nay, cửa hàng đan dược Đức Tài nhận luyện chế đan dược theo yêu cầu riêng của khách hàng khiến ai nấy đều hồ hởi, vì thế thi nhau đến đặt.
Khi cửa hàng đóng cửa, Ngô Bình chuẩn bị luyện đan thì nghe thấy một tiếng động lớn, cánh cửa của cửa hàng đã bị ai đó đạp vỡ, các nhân viên của anh đứng sau cửa đều bị đánh bay và thổ huyết bị thương.
Ngô Bình vội vàng chạy ra thì thấy có một tốp tu sĩ đi vào, đi đầu là một người có tu vi Chân Tiên và khí tức mạnh mẽ, theo sau còn có bốn Thần Tiên nữa.
Chân Tiên này có gương mặt đen nhẻm, con ngươi màu vàng, tóc đỏ như lửa, trên người người này có mùi đan dược rõ ràng, không cần hỏi thì Ngô Bình cũng biết đây là một thầy luyện đan.
Ngô Bình vung tay lên, nhân viên của anh đều khoẻ trở lại, anh nhìn tu sĩ mặt đem rồi bình tĩnh hỏi: “Tại sao anh lại phá cửa của tôi?”
Tu sĩ mặt đen cười lạnh nói: “Cậu to gan đấy, dám bán đan dược ở địa bàn của chúng tôi! Có biết tôi là ai không hả?”
Ngô Bình hỏi: “Anh là ai?”
Người đó căm phẫn nói: “Có biết Vạn Cổ Đan Lâu không?”
Ngô Bình: “À, ra là người của Vạn Cổ Đan Lâu. Chúng ta cùng ngành mà sao anh lại phá cửa hàng của tôi. Anh làm thế này là mất lịch sự lắm đấy”.
Tu sĩ mặt đen cười lạnh nói: “Phá cửa hàng của cậu còn là nhẹ đấy, hôm nay tôi sẽ đánh chết cậu luôn”.
Ngô Bình chớp mắt nói: “Anh định đánh chết tôi à?”
Tu sĩ mặt đen hừ lạnh nói: “Nhưng nể tình cậu cũng là một thầy luyện đan nên tôi cho cậu một cơ hội. Nếu cậu chịu đến Vạn Cổ Đan Lâu làm việc thì tôi sẽ tha mạng cho cậu”.
Ngô Bình hỏi: “Nếu tôi từ chối thì sao?”
“Từ chối?”, tu sĩ mặt đen nhướn mày nói: “Thì chết!”
Ngô Bình thở dài nói: “Anh phá cửa hàng của tôi rồi còn đòi giết tôi, các người thật vô lý, Tiên Giới không có vương pháp à?”
Tu sĩ mặt đen nghe thấy thế thì cười phá lên rồi nói: “Vương pháp ư? Để tôi nói cho cậu biết chúng tôi chính là vương pháp ở thành Tử Tinh này. Tôi cho cậu năm phút để suy nghĩ, một là đi theo chúng tôi, hai là chết!”
Ngô Bình thờ ơ nói: “Khỏi phải nghĩ, tôi không đi đâu”.
Tu sĩ mặt đen nổi sát ý: “Thế thì chết đi!”
Hắn vung tay phải lên, một con hoả xà màu tím bay về phía Ngô Bình. Nó chính là đan hoả để luyện đan nên có thể thiêu cháy vạn vật nên có uy lực rất mạnh.
Song, Ngô Bình chỉ thổi một cái là con hoả xà tịt lửa ngay, anh tiến lên, tu sĩ mặt đen đã bị một luồng sức mạnh đè mạnh, tu sĩ mặt đen đã bị một luồng sức mạnh đè mạnh xuống đỉnh đầu.
Phập!
Luồng sức mạnh ấy đã đè bẹp hắn thành cái bánh rán, bốn Thần Tiên khác đi cùng thấy thế thì sợ mất mật rồi chạy biến mất.
Ngô Bình không đuổi theo mà lẩm bẩm: “Các người phá cửa hàng của tôi thì tôi sẽ san bằng đan lâu của các người”, nói rồi, anh đứng dậy đi ra ngoài cửa hàng rồi đến Vạn Cổ Đan Lâu.
Ngô Bình bay lên cao và nhanh chóng tìm thấy một đan lâu, sau đó chộp tay về phía đó, một chưởng ấn khổng lồ đã ụp xuống đỉnh lâu, một tiếng động lớn vang lên, đan lâu sụp đổ, các tu sĩ chạy ra ngoài rồi kinh ngạc nhìn lên trời.