Những người khác cũng đang tranh nhau, loáng cái cả 15 cột đều đã có người. 31 người còn lại chỉ biết trơ mắt đứng bên ngoài nhìn.
Đạo nhân áo xanh nói: “Ai không lên được cột thì có thể vào hang động bên ngoài chọn bảo vật, chọn xong thì xuống núi”.
Những người này không hề buồn bã, trái lại họ rất vui, vì mục đích họ lên đây là để lấy bảo bối, giờ mục tiêu đã đạt được thì đương nhiên họ phải vui rồi.
Đạo nhân áo xanh lại nói với nhóm Ngô Bình: “Các vị sẽ được vào hang báu thật sự. Vào đó rồi thì có thể dùng tiền ngọc để mua đồ”.
Ngô Bình hỏi: “Xin hỏi sau khi rời khỏi hang báu thì chúng tôi sẽ đi đâu?”
Đạo nhân áo xanh: “Các vị sẽ vào Nguyên Sử Giới, trong đó có chín loại truyền thừa của Nguyên Sử Thiên Tôn. Ai lĩnh ngộ được nhiều truyền thừa hơn thì sẽ giành được vị trí đầu tiên của đại hội quần hùng! Người đứng đầu sẽ nhận được tiền thuế một năm của Tiên Giới Nguyên Sử và Nguyên Sử Thiên Phù có uy lực mạnh mẽ”.
Dứt lời, ông ấy đã dẫn nhóm 15 của Ngô Bình vào trong hang báu chọn bảo vật.
Hiện giờ, Ngô Bình đang có 65 đồng tiền ngọc, vì thế anh rất bình tĩnh đi cùng đạo nhân áo xanh vào trong hang báu. Bảo bối ở bên trong đều được xếp đặt lại vào mỗi lần đại hôi, chỉ có tu sĩ đầu tiên đi vào mới có thể chọn được món đồ quý nhất.
Ngô Bình đã tranh được cái cột cao nhất nên anh đủ tư cách để là người đầu tiên vào hang.
Khi đến cửa hang, anh nhìn thấy trên đỉnh có ghi hai chữ hang báu, khí tức đang toả ra mãnh liệt từ đó.
Đạo nhân áo xanh cười nói: “Lần này đại hội chỉ phát ra 100 đồng tiền ngọc, thêm cả phần thưởng ngoại lệ nữa thì tổng là 110 đồng. Một mình cậu độc chiếm hẳn 65 đồng thì có thể nói là xưa nay chưa từng có. Người có nhiều tiền ngọc nhất trong lịch sử cũng chỉ có 52 đồng mà thôi, cậu đã hơn người đó 13 đồng”.
“Được rồi, cậu có thể vào trong chọn thoả thích”, đạo nhân áo xanh vỗ vai Ngô Bình, ra hiệu cho anh có thể vào hang báu rồi.
Sau khi vào hang, Ngô Bình đã nhìn thấy đủ loại bảo bối khác nhau nằm trên các đài ngọc. Các đài ngọc này có chiều cao khác nhau, bên cạnh còn có bảng giá, món giá một đồng, món thì ba đồng.
Ngô Bình nhanh chóng chú ý tới cái đài cao và to nhất. Rõ ràng đồ càng quý thì đài ngọc sẽ càng to, như vậy sẽ khiến người ta dễ chọn hơn.
Trên đài ngọc này có một quả hồ lô da vàng khắc đầy phù văn kiếm đạo.
Ngô Bình cầm nó lên thì cảm thấy bên trong ẩn chứa kiếm khí cực mạnh, chắc chắn nó là một món bảo bối vô cùng lợi hại. Nhưng giá của nó cũng rất chát, những 25 đồng tiền ngọc.
Ngô Bình không chút do dự mua ngay, sau đó tiếp tục đi chọn đồ.
Trên đài ngọc cao thứ hai có một bộ giáp trong suốt. Theo giới thiệu thì nó dành cho tu sĩ thần anh, sau khi mặc lên người thì có tác dụng bảo vệ. Hơn nữa, bản thân bộ giáp này cũng có sức mạnh lớn, nó có thể chống lại đòn tấn công của cường giả tầng thứ sáu Đạo cảnh trở xuống. Nếu gặp phải nguy hiểm lớn thì nó còn có thể quyên sinh để cứu chủ nhân.
Vì thế, nó cũng là một món bảo bối quý hiếm, giá là 20 đồng tiền ngọc.
Loáng cái, Ngô Bình đã tiêu hết 45 đồng tiền ngọc, anh bắt đầu thấy tiếc của. Tiếp theo, anh quay sang mua bùa hộ thân.
Bùa hộ thân giá không cao, chỉ một đồng tiền ngọc một cái, vì thế Ngô Bình đã mua hẳn mười cái.
15 đồng tiền ngọc còn lại thì anh đã mua 12 món bao bối, sau đó sẽ giao lại cho những người đã gửi anh tiền. Đương nhiên, họ muốn lấy được những bảo bối này thì phải trả anh một khoản tiền lớn.