Dứt lời, Ngô Bình bắt đầu hoa giải cấm chế cho Hướng Chính Nhất. Loại cấm chế này sử dụng 13 thủ pháp, nếu Ngô Bình không có khả năng nhìn xuyên thấu cùng y thuật tài tình thì sẽ không thể hoá giải được.
Anh vừa ấn vừa điểm, vài phút sau, Hướng Chính Nhất đã hét lên rồi cảm thấy thoải mái hẳn.
Ông ấy vô cùng kích động, sau đó rơi nước mắt nói: “Khoẻ rồi, tôi khoẻ rồi, cảm ơn anh”.
Ngô Bình mở bật lửa lên, một tia sáng xuất hiện. Ánh sáng bất ngờ ấy khiến Hướng Chính Nhất híp mắt lại, một lát sau mới quen được.
Cuối cùng, ông ấy đã có thể nhìn thấy gương mặt của Ngô Bình, sau đó nói: “Hướng Chính Nhất tham kiến ân nhân!”
Ngô Bình bảo ông ta ngồi xuống, sau đó châm thuốc nói: “Người ra tay với ông chắc phải tiếp cận ông thì mới làm được. Ông có nhớ ai từng tiếp xúc gần với mình không?”
Hướng Chính Nhất ngẫm nghĩ rồi nói: “Tôi không hay gặp người ngoài, có thể tiếp xúc với tôi chỉ toàn là người quen, lẽ nào họ đã hại tôi?”
Ngô Bình: “Cũng có thể”.
Hướng Chính Nhất thờ dài nói: “Nếu người đó lại ra tay với tôi tiếp, xin ân nhân cứu chữa”.
Ngô Bình: “Tôi đã đến đây thì sẽ tìm ra người đó cho ông, diệt cỏ tận gốc”.
Hướng Chính Nhất mừng rỡ: “Ân nhân, nếu anh có thể tìm ra người đó, nhất định tôi sẽ hậu tạ!”
Ngô Bình: “Không cần hậu tạ, cho tôi lấy đầy một túi đồ là được rồi”.
Ngay sau đó, bụng Hướng Chính Nhất sôi ùng ục, đã mấy ngày ông ấy không ăn gì nên giờ đang rất đói.
“Ân nhân, xin hỏi quý danh?”
Ngô Bình: “Tôi họ Ngô, ông cứ gọi tôi là Ngô tiên sinh”.
Hướng Chính Nhất vội nói: “Ngô tiên sinh! Tôi sẽ gọi người chuẩn bị tiệc để tiếp đãi anh”.
Ngô Bình không từ chối: “Được, đi thôi”.
Hai người đi ra ngoài, Hướng Chính Nhất gọi: “Ông Chu!”
Một người đàn ông ngoài 50 tuổi chạy tới, sau đó ngạc nhiên nhìn Hướng Chính Nhất rồi nói: “Ông chủ, ông không sợ ánh sáng nữa sao?”
Hướng Chính Nhất nói: “Ngô tiên sinh đây đã chữa khỏi bệnh cho tôi rồi, ông mau sau người chuẩn bị tiệc rượu để tôi đãi khách”.
Ông Chu mừng rỡ rồi nói: “Vâng, tôi đi ngay đây”.
Hướng Chính Nhất mời Ngô Bình vào một căn nhà, đây là nơi ông ấy thường sống.
Căn nhà này có ba tầng, được làm bằng gỗ hoàn toàn nên có giá trị rất lớn.
Đồ gỗ ở đây đều là hàng cao cấp nhất, ngoài ra còn nhiều tượng gỗ được điêu khắc tinh xảo.
Vừa vào trong, Ngô Bình đã ngửi thấy mùi gỗ, trên tường treo đầy tranh chữ quý, mỗi bức đều có giá trên chục triệu.