Ngô Bình hờ hững đáp: “Nếu tôi không tránh thì sao?”
“Không tránh thì chết!”, một ông lão mặc áo xám tiến lại gần. Sắc mặt người này tái nhợt, trông như cương thi, toàn thân toả ra khí tức lạnh lẽo.
“Khẩu khí cũng lớn lắm!”
Một giọng nói chợt vang lên. Có một người bước ra từ bên hông Ngô Bình, là Từ Quý Phi!
Trước khi ngồi thiền, Ngô Bình đã nhắn tin cho Từ Quý Phi, bảo ông ấy đến đây thật nhanh. Từ Quý Phi đã đến từ sớm, có điều vẫn luôn ẩn mình trong góc tối để chờ thời cơ.
“Đồng thi Diêm La! Từ lâu đã nghe danh chân lực tà ác của ông sở hữu uy lực rất ghê gớm. Vừa hay, dịp này tôi được lĩnh giáo!”
Ông lão mặc áo xám tên Diêm La, là tông sư cảnh giới Thần, có biệt danh Đồng thi, sở hữu chân lực tà ác có uy lực rất mạnh, tiếng tăm vang xa.
Diêm La cười khẩy: “Ông ba nhà họ Từ à, chuyện của tôi, ông cũng dám xen vào sao?”
Từ Quý Phi cười hề hề: “Tôi phải xen chứ!”
Hai người đứng yên, khí tức khoá chặt đối phương.
Lúc này, người thứ hai bước ra. Y ăn mặc như đạo sĩ, ngoài bốn mươi tuổi, đeo một thanh kiếm trên lưng và để râu dài.
Khí tức toả ra từ y cũng sắc bén như kiếm vậy, khiến người ta rất kinh sợ. Có lẽ đây là một cao thủ về kiếm.
“Võ Đang, Diệp Lãnh Trúc”, đạo sĩ nhẹ giọng nói rồi nhìn sang Ngô Bình, ánh mắt thoạt trông điềm tĩnh nhưng lại ẩn chứa sát khí.
“Ê đạo sĩ, dám đấu với tôi không?”
Lại có một bóng dáng yêu kiều xuất hiện từ bên người Ngô Bình, trông như học sinh trung học vậy, xinh đẹp lại quyến rũ, là Hồng Lăng!
Ngô Bình bật cười: “Em đến nhanh thế?”
Hồng Lăng cười nói: “Em vừa nhận được điện thoại là đến đây ngay. Anh xem, em chạy đến mức giày tả tơi này”.
Ngô Bình hết nói nổi: “Ai bảo em đi bộ thế hả?”
Hồng Lăng nói một cách rất nghiêm túc: “Đi bộ nhanh mà, không cần đi đường vòng”.
Ngô Bình nhận định tối nay sẽ rất nguy hiểm, nên ngoài việc gọi Từ Quý Phi, anh còn báo cho Hồng Lăng. Sau khi nhận được tin, Hồng Lăng còn chẳng bắt xe, mà trèo đèo lội suối chạy thẳng đến đây.
Sự xuất hiện của Hồng Lăng khiến đôi mắt của vị đạo sĩ trung niên kia sáng rực lên. Y nói: “Kiếm khí rất mạnh! Cô là một cao thủ dùng kiếm!”
Đôi mày thanh tú của Hồng Lăng khẽ nhướng lên: “Nên phải cẩn thận đấy nhé!”
Thấy có hai cao thủ xuất hiện sau lưng Ngô Bình, Đường Minh Vũ lập tức cảm thấy lo lắng. Kịch bản mà hắn tính đến không phải như vậy.
Đường Minh Vũ sốt ruột phất tay: “Lên cùng một lúc. Giết nó!”
Ba vị cao thủ còn lại đều xông đến vây quanh Ngô Bình. Hai trong số họ là cao thủ đã luyện khí thành sức mạnh, còn một người là cao thủ phóng chân khí.