Ba đạo cấm chế lắc lư qua lại, hút lấy những năng lượng này.
Ngô Bình lập tức thả ra nhân cách tối thượng, khởi động trạng thái ngộ đạo. Đây là thời cơ không thể bỏ lỡ!
Năng lượng tụ lại càng lúc càng nhiều, sau khi nguyên thần của anh đã hút được một phần thì Ngô Bình dùng mắt thấu thị quan sát ba loại cấm chế này. Năng lượng nguyên thần hút được càng nhiều thì hệ thống thông tin của chúng cũng càng hoàn thiện.
Vài giờ sau, Ngô Bình đã nhìn thấy một sinh linh khổng lồ có sức mạnh vô song. Đó chính là Đế - bá chủ vô song của thời kỳ hỗn mang!
Hình ảnh của Đế giống như một quả cầu lửa khổng lồ phát ra ánh sáng ba màu. Từ quả cầu lửa bắn ra vô số tia chớp lan ra khắp nơi trong vũ trụ.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Ngô Bình suýt thì ngất lịm. Nguyên thần của anh đang run rẩy, áp lực lên tinh thần của anh vô cùng lớn. Anh hét lên một tiếng, thoát khỏi trạng thái quan sát.
Sau khi nguyên thần trở lại, anh nằm sõng soài trên mặt đất, sùi bọt mép, vẻ mặt vô cùng đau đớn.
“Hình ảnh của Đế quá lớn mạnh, quả thực mình không thể mô phỏng theo nó!”, Ngô Bình thở dài, biết nguyên thần của mình còn chưa đủ mạnh, phải tiếp tục cường hoá thêm.
Suy nghĩ một lúc, anh lẩm bẩm: “Xem ra, trước mắt phải đột phá cảnh giới Thần Biến rồi mới có thể thử lại”.
Nghĩ đến đây, anh liền thả lỏng rồi chìm vào giấc ngủ.
Mới sáng sớm, Hồng Lăng đến gọi anh dậy, giao cho anh một cuốn sổ nói: “Này, em đã sắp xếp lại rồi đấy”.
Ngô Bình liếc nhìn, cảm thấy rất hài lòng, đáp: “Để anh nhờ bạn định giá một chút rồi đem bán những thứ này”.
Hồng Lăng cảm thấy rất kỳ lạ hỏi: “Tại sao lại phải bán đi, để lại dùng không tốt sao?”
Ngô Bình: “Đây toàn là mấy thứ bẩn thỉu, để lại dùng dễ gặp tai hoạ, thà bán quách đi cho xong. Hơn nữa sau khi lấy được tiền thì chẳng phải chúng ta muốn mua gì khác cũng được sao?”
Hồng Lăng thấy cũng có lí, đáp: “Vậy cũng được”.
Sau đó, Ngô Bình dùng sách quý Thiên Kiêu để liên lạc với Thân Công Nam Tinh, giao cuốn sổ đó cho đối phương rồi nói: “Anh Thân, giúp tôi xem xem mấy món đồ trong cuốn sổ này bán được bao nhiêu tiền”.
Thân Công Nam Tinh cười đáp: “Anh Lý, lâu lắm không liên lạc. Lần trước tôi thấy anh đã xếp thứ mười trong bảng xếp hạng cảnh giới Nguyên Thần, quả là khiến người ta phải kinh ngạc! Chuyện này đã khiến người ở các giới sững sờ, rất nhiều thế lực đang muốn điều tra thân phận của anh”.
Ngô Bình: “Tôi chỉ chuyên tâm tu luyện còn những chuyện này tôi chẳng quan tâm”.
Thân Công Nam Tinh: “Để tôi sai người xem xem, lát nữa sẽ báo lại với anh”.
Hai người họ chuyện phiếm vài câu, Ngô Bình liền hỏi: “Bạn tôi Đường Băng Vân dạo này thế nào rồi?”
Thân Công Nam Tinh đáp: “Sư muội Băng Vân hiện tại đang ở viện Chu Tước, tôi đã nhờ người chăm sóc cô ấy rồi”.
Một lúc sau, Thân Công Nam Tinh nói: “Anh Lý, những thứ này bán được khoảng năm trăm nghìn tiền bảo”.
Ngô Bình: “Ồ, vậy xin nhờ anh chuyển giúp tôi ba trăm nghìn tiền bảo đến chỗ Băng Vân”.
Thân Công Nam Tinh cười đáp: “Xem ra quan hệ của hai người rất tốt. Được, tôi sẽ làm theo”.