Nhưng được Long Khiếu Thiên mới tới thì tất nhiên đều rất có tiếng tăm, hơn nữa còn là quan hệ không tệ, không tính Dư Quảng Hạ thì có 7 người.
Mọi người giới thiệu nhau, trong đó có một thiên kiêu của Nam Thiên kiếm tông, khí tức như kiếm, tu vi đã đạt tới Đạo Cảnh. Nhưng khi người này ngồi đối diện Ngô Bình thì cảm thấy như đang đối mặt với một con mãnh thú hồng hoang, còn bản thân chỉ là con thỏ. Đây là khi Ngô Bình không có địch ý với anh ta, bằng không chắc anh ta nuốt không trôi cơm.
Đây là do Ngô Bình cố tình phóng thích, anh biết nguyên nhân Long Khiếu Thiên mời những người này, đó là quan hệ hữu nghị, cũng là mạng lưới quan hệ, khoe khoang trước người khác. Đương nhiên là Long Khiếu Thiên muốn khoe rằng mình có một người bạn rất chất là Ngô Bình!
Thiên kiêu của Nam Thiên kiếm tông tên La Phong, là người đầu tiên nâng lu: “Anh Ngô, nghe nói anh chỉ dùng một chiêu đánh bại Từ Thiên Tượng, thật sự làm tôi bội phục. Tôi cũng là kiếm tu mà hoàn toàn thua xa anh Ngô!”
Ngô Bình cười nói: “Anh La quá khen. Nhắc tới Từ Thiên Tượng thì hiện tại đối phương thế nào?”
La Phong nói:“Từ trận chiến lần trước, hắn ta bị đả kích, nghe nói là chữa lành vết thương, bế quan khổ tu rồi. Thiên Hằng kiếm tông cũng rút khỏi Vạn Kiếm tiên giới, anh Ngô chỉ một mình là đã phá vỡ thế cục của Thiên Hằng!”
Nói rồi, mấy người mới nhắc tới mục đích mà Ngô Bình đến đây, là Liễu Mị. Nghe nói bạn gái của Ngô Bình là thánh nữ, sắc mặt mọi người đều khá kỳ lạ. Một người trong đó có gương mặt đen nhẻm tên Lý Thần Tú nhắc nhở: “Anh Ngô, đám người Đại Diễn giáo không bao giờ giữ lời đâu. Nếu anh Ngô muốn đưa thánh nữ đi thì e là trước khi đưa được người đi đã bị đối phương chặt đẹp rồi”.
Ngô Bình nhíu mày: “Cớ sao anh Lý nói thế?”
Lý Thần Tú giải thích, Đại Diễn giáo do bốn gia tộc lớn dựng lên, gặp chuyện là họ sẽ cãi nhau không ngừng, hơn nữa cực coi trọng tư lợi. Bốn gia tộc đều kiểm soát vài vị trí thánh nữ, nhưng thánh nữ muốn trút bỏ thân phận thì phải được cả bốn gia tộc đồng ý, nói cách khác là một trong 4 không đồng ý thì Liễu Mị vẫn không thể rời giáo.
La Phong nói: “Tôi chỉ muốn nhắc anh ngô không nên để cô Liễu về Đại Diễn giáo!”
Nghe họ nói thế, Ngô Bình có chút lo lắng, lúc này anh mới thử liên lạc với Liễu Mị. Hồi lâu thì bên kia truyền ra giọng của một người đàn ông: “Cậu là Ngô Bình?”
Ngô Bình nhíu mày: “Ông là ai?”
Đối phương đáp: “Tôi là Phùng Ngọc Lang, là trưởng lão của Đại Diễn giáo. Liễu Mị là thánh nữ do nhà họ Phùng quản lý, cô ta làm trái lệnh, huỷ tấm thân trong trắng, bị nhốt vào địa lao chịu hình rồi! Cậu không muốn cô ta chết thì lập tức tới chịu tông môn tôi xử phạt!”
Ngô Bình híp mắt: “Tôi sẽ qua! Các người dám đụng tới cô ấy thì tôi sẽ không bỏ qua!”
“Được lắm! Miệng cũng mạnh phết! Không muốn cô ta chịu tội thì mau tới đi!”, đối phương nói xong thì gián đoạn liên lạc.
Người chung quanh nghe thế thì đều lắc đầu.
Long Khiếu Thiên nói: “Đại Diễn giáo này nghĩ mình cao quá, tôi đi với anh!”, những người còn lại cũng hùa theo!
Ngô Bình xua tay: “Việc này tôi tự xử lý, không phiền mọi người, cứ tiếp tục uống rượu nhé, tôi đi một hồi sẽ quay lại!”
Nói xong, không đợi mọi người khuyên can, anh rời nhà họ Long.
Đại Diễn giáo, Ngô Bình bị người dẫn tới một đại điện. Trong đại điện có 7 người đang ngồi, họ đều cao tận 10 trượng, đều là cường giả Đạo Cảnh.
Ngô Bình vào điện, lúc này mới phóng thích một phần tu vi, biến thành người khổng lồ cao 30 trượng, lớn hơn cả đám cường giả kia.
Tu vi cang cao thì bản thể phóng to càng lớn, để tiện sinh sống họ mới duy trì chiều cao bình thường.
7 người không vui nhưng không thể nâng cao, chỉ có thể đứng lên, một gã để râu hình chữ bát ở giữa trầm giọng nói: “Cậu là Ngô Bình?”
“Là tôi!”, Ngô Bình khoanh tay nói.
“Là cậu dám cướp sự sự trong trắng của Long Khiếu Thiên?”, gã tiếp tục hỏi.
Ngô Bình nói: “Chúng tôi yêu nhau, giúp đỡ nhau là bình thường!”
“To gan! Cậu biết cô ta là thánh nữ của Đại Diễn giáo chúng ta không?”, một tu sĩ râu đỏ quát.
Ngô Bình nhíu mày: “Ông rống cái đếch gì? Ông nghĩ giọng mình lớn lắm sao?”
Họ thấy Ngô Bình kiêu ngạo như vậy thì càng khó chịu, tu sĩ râu mép đỏ lạnh giọng nói: “Làm bẩn thân thể của thánh nữ, không chỉ khiến cô ta phải chịu hình chết mà cậu cũng không sống nổi đâu!”