Sau đó, ông ấy hỏi La Đạo Nhất: “Viện trưởng La, hình như thiên tài của các tỉnh mới trỗi dậy cũng đến tham gia thì phải, có vẻ đại hội võ lâm lần này sẽ đầy kịch tính đây”.
Ngô Bình: “Tôi nghe nói sau khi chọn ra võ lâm chí tôn thì sẽ nhận lệnh xây dựng Tiên Sư Phủ, có đúng vậy không?”
La Đạo Nhất: “Vốn dĩ kế hoạch trước đó là vậy, nhưng cuối cùng có thay đổi hau không thì các thế lực bên trên vẫn chứ quyết định”.
Ngô Bình: “Thôi kệ đi, cứ giành vị trí đầu tiên trước đã”.
Quảng Tuệ: “Đại hội võ lâm lần này sẽ tiến hành theo giai đoạn”
Ông ấy kể cho Ngô Bình biết tình hình của đại hội, đại hội có hạn chế tu vi, chỉ ai có tu trên cảnh giới Địa Tiên Thuần Dương thì mới được tham gia.
Nghe thấy thế, La Đạo Nhất cười lạnh nói: “Những người này đề phòng thầy Ngô tham gia đại hội đây mà, cũng hao tâm tổn trí ra phết”.
Ngô Bình cười nói: “Vậy là tôi mới ngưng luyện được nguyên thần nên chưa đủ tư cách tham gia à?”
Anh nói với La Đạo Nhất: “Viện trưởng, thông tin của bên ông chẳng nhanh nhạy tẹo nào”.
La Đạo Nhất lúng túng nói: “Là tôi sơ suất, tôi sẽ phản hội để họ xử lý chuyện này”.
Ngô Bình xua tay: “Không cần đâu, chỉ là cảnh giới Thuần Dương thôi mà, thích thì tôi đột phá luôn”.
La Đạo Nhất ngẩn ra: “Đột phá bây giờ ư?”
Ngô Bình: “Có gì khó đâu?”
Anh đứng dậy nói: “Cho tôi một tiếng”.
Quảng Tuệ xếp cho Ngô Bình một căn phòng yên tĩnh.
Cảnh giới Thuần Dương thật ra là dùng lực chí dương để loại bỏ tạp chất trong nguyên thần và cơ thể để thanh lọc cả thể xác và tinh thần. Nhưng cảnh giới này có ba mục đích, loại bỏ tạp chất chỉ là một trong số đó thôi.
Hai mục đích còn lại, thứ nhất là luyện ra Tam Muội Chân Hoả dựa trên nền móng đã được thanh lọc của bản thân, sau đó tôi luyện nguyên thần và thể xác. Thứ hai là dùng Tam Muội Chân Hoả khắc thần văn trên nguyên thần.
Những chuyện này chẳng xa lạ gì với Ngô Bình, nhưng thanh lọc tạp chât thì cần dùng tới một năng lượng khác, tu sĩ bình thường dùng Thuần Dương Tiên Lực, nhưng rõ ràng như vậy chưa đáp ứng được yêu cầu của anh.
Trong Thiên Kiêu Bảo Sách từng nhắc đến cảnh giới Thuần Dương này, tốt nhất là dùng Thiên Dương Thần Lực. Nhưng đây là một sức mạnh rất hiếm trên đời, thường chỉ có thế lực siêu cấp mới có được.
Vì thế, Ngô Bình đã gọi cho sư huynh Long Quân rồi hỏi: “Sư huynh, làm thế nào để có được Thiên Dương Thần Lực?”
Long Quân: “Sư đệ định đột phá cảnh giới Thuần Dương à? Tiên điện Thiên Võ chúng ta có một viên Thiên Dương Châu, nhưng từ trước đến nay chưa có ai dám dùng. Nó đáng sợ lắm, vớ vẩn là đốt người dùng thành tro ngay”.
Ngô Bình: “Sư huynh, em muốn thử”.
Long Quân ngẫm nghĩ rồi nói: “Được rồi, nhưng sư đệ phải cẩn thận đấy”.
Ngô Bình: “Em biết rồi”.
Ngay sau đó đã có một viên châu to như mắt rồng xuất hiện trước mặt Ngô Bình, đó chính là Thiên Dương Châu, bên trong có chứa Thiên Dương Thần Lực.
Anh cầm lấy Thiên Dương Châu, sau đó hấp thu Thiên Dương Thần Lực của nó. Thần lực này rất bá đạo, sau khi tiến vào kinh lạc của anh, nó bùng cháy khiến kinh lạc của anh rất đau đớn.