Ngô Bình nghe máy, bên trong vang lên một giọng nữ, người đó hỏi: “Cậu là ai?”
Ngô Bình biết đây là người đã phá hỏng kế hoạch thôi miên của mình nên nói: “Cô là ai?”
Người kia: “Cậu có biết mình định thôi miên ai không?”
Ngô Bình: “Ai?”
Người kia: “Hoạ Thánh!”
Ngô Bình ngẩn ra, Hoạ Thánh? Giờ còn có cả Hoạ Thánh ư?
Người phụ nữ nói: “Tôi cho cậu một tiếng để đến xin lỗi, không thì đừng có trách”.
Ngô Bình rất tò mò muốn biết Hoạ Thánh là ai nên nói: “Xin lỗi thì không có đâu, nhưng tôi rất có hứng thú với Hoạ Thánh mà cô nói. Địa chỉ ở đâu, tôi đến ngay”.
Người phụ nữ: “Được, dũng cảm đấy!”, sau đó, cô ta nói một địa chỉ cho anh.
Biết được địa chỉ rồi, Ngô Bình bảo Chu Thanh Nghiên ở lại, còn mình thì rời đi.
Anh vừa đi ra ngoài đã bay vút lên cao, Pháp Bàn phóng ra sức mạnh, khiến anh dễ dàng lơ lửng trên không.
Ngay sau đó, tốc độ của anh đã tăng nhanh chóng mặt, chưa tới mười giây say đã có mặt ở trên một tầng chót của một toà nhà lớn.
Có một cô gái đang đứng ở đây, cô ta khoảng 30 tuổi, tu vi cảnh giới Tiên Thiên. Khi nhìn thấy Ngô Bình bay đến, cô ta biến sắc mặt.
“Cậu là ai?”
Ngô Bình: “Cô gọi tôi đến thì tôi đến đây”.
Cô gái hít sâu một hơi rồi nói: “Không ngờ cậu lại là cao thủ!”
Ngô Bình: “Đừng phí lời nữa, Hoạ Thánh đâu?”
Cô gái: “Đang chờ cậu dưới phòng”.
Nói rồi, cô ta mở cửa, Ngô Bình đi theo. Hai người xuống một căn phòng ở dưới, cửa mở, bên trong có một người đàn ông trung niên đang vẽ tranh.
Thấy dáng vẻ cầm bút của ông ấy, Ngô Bình ngẩn ra. Dáng vẻ của người này rất cao siêu, nhưng rõ ràng ông ấy không hề có tu vi.
Người đàn ông không ngẩng đầu lên mà vẫn vẽ tranh tiếp.
Ngô Bình không làm phiền, mà chờ đến khi ông ấy vẽ xong.
Người đàn ông bỏ bút xuống rồi nhìn anh, gương mặt của ông ấy rất điềm nhiên: “Cậu định thôi miên tôi đấy hả?”
Ngô Bình: “Đúng”.
Người đàn ông: “Cậu có thể thôi miên qua điện thoại đúng là siêu thật. Tôi giới thiệu trước nhé, tôi là Lý Hoạ”.
Nói rồi, ông ấy chìa tay ra với Ngô Bình.
Ngô Bình biết ông ấy là một người đứng đắn, hoá ra trước đó anh đã hiểu lầm người ta.
Anh bắt tay với Lý Hoạ rồi nói: “Ông gọi hẹn gặp Mỹ Ngọc à?”
Lý Hoạ gật đầu: “Đúng, cô ấy rất có năng khiếu hội hoạ, tôi thích tác phẩm của cô ấy quá nên muốn hẹn gặp”.
Ngô Bình: “Tự nhiên ông hẹn gặp con gái nhà người ta như vậy rất dễ gây hiểu lầm”.
Lý Hoạ gật đầu: “Là tôi suy nghĩ thiếu thấu đáo”.