Ngô Bình: “Ngay cả anh cũng đã biết rồi, xem ra tin tức về khu mới đã truyền khắp nơi rồi”.
Diệp Huyền: “Cũng không phải, có không ít người đã chạy về Vân Đỉnh rồi. Nhưng đất đai đã được khoanh vùng, bọn họ đi cũng uổng công”.
Chợt dừng lại rồi anh ta nói tiếp: “Sư thúc tổ, tôi sớm đã muốn làm một căn cứ điện ảnh và truyền hình rồi, mua đất từ bên sư thúc tổ”.
Ngô Bình nói: “Được, đến lúc đó tôi anh cứ tùy ý chọn”.
Diệp Huyền vui mừng: “Cảm ơn sư thúc tổ”.
Ngô Bình hỏi anh ta: “Đại sư huynh đâu?”
Diệp Huyền: “Ông nội bây giờ rảnh rỗi lắm, ngoài trừ tu luyện thì lại đến giám sát tôi tu luyện, giục tôi kết hôn, phiền muốn chết”.
Ngô Bình: “Anh nên kết hôn rồi”.
Diệp Huyền đảo mắt: “Sư thúc tổ, nếu nói như vậy thì sư thúc tổ cũng nên kết hôn rồi”.
Ngô Bình trừng mắt: “Chuyện của tôi đến lượt anh lo à?”
Diệp Huyền vội cười xòa: “Sư thúc tổ, tuổi của tiền bối cũng không còn nhỏ nữa…”
“Cút đi!”, Ngô Bình một chân đá bay Diệp Huyền.
Diệp Huyền ré một tiếng lập tức bay ra sảnh chính, sau đó rơi mạnh xuống đất.
Anh ta còn muốn đi vào thì Ngô Bình nói: “Quay về tu luyện cho tôi. Còn nữa, anh gọi Diệp Thần lại cho tôi”.
Diệp Huyền vẫn còn muốn nhây một lúc, nhưng thấy Ngô Bình xụ mặt, chỉ đành quay về trước.
Đến tối, Hoa Giải Ngữ tiến lên, nói: “Long chủ, võ đài với Mễ sẽ được tổ chức vào tuần sau, địa điểm đổi thành Hải Thành”.
Ngô Bình: “Không phải ở Sư Thành sao? Tại sao phải đổi?”
Hoa Giải Ngữ: “Bởi vì trong đội ngũ bên Mễ, có hai đại cao thủ có xuất thân từ Viêm Long, định cư ở Hải Thành, đây là đề nghị của bọn họ”.
Ngô Bình có chút bất ngờ: “Ồ, cao thủ của Viêm Long?”
Hoa Giải Ngữ: “Đúng vậy, bọn họ đã nhập quốc tịch Mễ, nghe nói là vì muốn có được thuốc biến đổi gen cấp SSS”.
Ngô Bình cười lạnh: “Mặc kệ là ai, kết quả cũng như nhau”.
Hoa Giải Ngữ: “Vâng, chúng ta có thuốc biến đổi gen của Long chủ, thực lực của bất kỳ tổ trưởng nào cũng có thể nghiền nát được bọn họ”.
Ngô Bình nói: “Thư ký Hoa, bên phía Mễ dùng công nghệ gen tạo ra một nhóm thần, chuyện này cô có biết không?”
Hoa Giải Ngữ: “Có nghe đôi chút, Long chủ, anh nghe nói gì sao?”
Ngô Bình gật đầu: “Thần của bọn họ, có thể có mấy chục người, còn có một số lượng lớn bán thần và quý tộc. Do đó có thể thấy, kỹ thuật gen của Mễ đã rất phát triển rồi. Tương lai chắc chắn bọn họ sẽ dùng kỹ thuật này vào lĩnh vực quân sự. Cô có thể tưởng tượng, cảnh tượng hàng ngàn hàng vạn chiến sĩ gen công thành đoạt đất không?”
Hoa Giải Ngữ bỗng tái mặt: “Long chủ, nếu Mễ xâm chiếm, Thiên Long chúng ta sẽ đứng mũi chịu sào!”
Ngô Bình: “Vì vậy chúng ta phải bồi dưỡng càng nhiều cao thủ hơn. Cô báo cáo lên cấp trên, nói rõ sự tình cho bọn họ, sau đó nói bọn họ cần người cần tiền, cứ nói chúng ta sơ bộ đã nắm giữ kỹ thuật gen, cũng cần phải dốc sức bồi dưỡng. Thậm chí, chúng ta cũng phải tạo ra một nhóm thần!”