Ngô Bình nghiêm túc nói: "Hoàng Nhi, một thời gian tới rất có thể bố sẽ gặp phải phiền phức, đến lúc đó có thể không lo được cho gia đình của mình. Vì vậy, bố hy vọng khi bố không ở bên cạnh, con có thể bảo vệ gia đình và duy trì ổn định cho đế quốc Thiên Võ”.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoả Hoàng Nhi đột nhiên trở nên nghiêm túc: "Bố, vậy con phải nghe theo ai?"
Ngô Bình: "Con hãy nghe lời dì”.
“Dì” ở đây chính là Đường Tử Di.
Hỏa Hoàng Nhi cười nói: "Được, con sẽ nghe lời dì!"
Sau khi thu xếp xong cho Hỏa Hoàng Nhi, Ngô Bình lại đến gặp thiên chủ Thanh Tuyết và dặn dò một số việc khác.
Sau đó, anh nhìn về phía xa và tự nhủ: "Không biết Hỉ Bảo giờ ra sao? Không biết nó có giành được truyền thừa hay không?”
Cuối cùng, Lý Mai đã hạ sinh một cô con gái cho Ngô Bình. Vừa đẻ ra không lâu, cô bé đã vơ lấy một quả hạnh mà gặm. Cho nên, tên ở nhà của cô bé được đặt là Hạnh Nhi, còn tên chính thức là Lý Thuần Thuần.
Đứa nhỏ vừa mới sinh ra liền trở thành cục cưng của mọi người, ngay cả Đỉnh Nhi, Khả Nhi, Thuỷ Sinh đều vây quanh cô bé.
Sự ra đời của con gái hoàng đế được cả đất nước ăn mừng. Ngô Bình thông báo với toàn dân và ra lệnh đặt tháp rượu ở tất cả các khách sạn, quán rượu. Tất cả mọi người dân đều có thể thưởng thức rượu từ tháp thoả thích trong ba ngày liền.
Không chỉ vậy, mỗi gia đình còn được phát gạo thần và vải tơ tằm. Nhân dân khắp thiên hạ hân hoan, ai nấy đều ca ngợi ân đức của hoàng đế.
Sau khi Hạnh Nhi được sinh ra, Ngô Bình đã gọi Cùng Kỳ, Tiểu Hoàng Long, Hắc Kì Lân và Chúc Long đến bên cạnh mình, dặn dò chúng phải chăm sóc tốt và đảm bảo an toàn cho cô chủ nhỏ trong mọi tình huống!
Vào ngày thứ bảy sau khi Hạnh Nhi ra đời, một bóng đen khổng lồ bao trùm kinh đô. Mọi người ngước nhìn lên thì thấy một người khổng lồ đứng sừng sững đầu đội trời chân đạp đất bay từ xa tới. Khi người khổng lồ đáp xuống, hình dáng của anh ta dần dần thu nhỏ lại và cuối cùng biến thành một cậu bé.
Khi nhìn kỹ thì mới nhận ra đó là Lý Nguyên Tượng!
Cậu "phịch" một tiếng quỳ xuống trước mặt Ngô Bình, cười nói: "Bố, con về rồi!"
Ngô Bình nhìn Lý Nguyên Tượng và cảm thấy cơ thể cậu ẩn chứa một sức mạnh to lớn, dường như đã hoà làm một với trời và đất. Ngô Bình hai mắt sáng lên, cười nói: "Hỉ Bảo, xem ra con đã đạt được không ít thành tựu tu luyện”.
Hỉ Bảo nháy mắt: "Bố, hay chúng ta giao lưu vài chiêu đi?"
Ngô Bình cười nói: "Nào!"
Dứt lời, hai cha con bay vút lên trời cao. Lý Nguyên Tượng tung ra một cú đấm.Trong khoảnh khắc, vũ trụ như lấy cậu làm trung tâm, một lực đạo khổng lồ ập về phía Ngô Bình.
Mặc dù Ngô Bình đỡ được cú đấm nhưng không hề dễ dàng. Hai người tung chiêu qua lại, Ngô Bình phải dùng sức để đỡ những cú đấm của Hỉ Bảo. Hiển nhiên, đây không phải là cuộc đấu sinh tử, Lý Nguyên Tượng cũng không dùng toàn lực. Nếu cậu dốc toàn lực, Ngô Bình có thể không phải là đối thủ của cậu!
Ngô Bình rất vui mừng, cười nói: "Được lắm, bố rất chờ mong con trở về, con tới vừa đúng lúc”.
Sau đó, Ngô Bình kể về việc mình sắp trải qua tai kiếp của thánh nhân khiến Hỉ Bảo rất lo lắng. Cậu hỏi: "Bố, sẽ không có nguy hiểm chứ?"
Ngô Bình cười nói: "Tai kiếp thì chắc chắn sẽ có nguy hiểm. Có điều, tai kiếp này rất kỳ quái, bố cũng không cách nào đoán trước. Có điều con cứ yên tâm, có tai kiếp nào mà bố chưa trải qua cơ chứ? Một thánh kiếp này không là gì".