Cứ như thế liên tục ba ngày, Ngô Bình chiêu mộ được tổng cộng 129 đệ tử. Trong ba ngày này, ban ngày Ngô Bình vội vàng chiêu mộ đệ tử, buổi tối dồn hết sức lực để luyện đan.
Sau ba ngày chiêu mộ, Ngô Bình lập tức dẫn những đệ tử này vào sơn môn của Nhất Kiếm Tông.
Sau mấy tháng chuẩn bị, Đệ Nhất Kiếm tông đã được xây dựng xong. Trong Thập Vạn Đại Sơn của Vạn Kiếm Tiên giới có linh khí dồi dào, khung cảnh vô cùng xinh đẹp, là một nơi bảo địa hiếm có.
Do tiếng tăm tốt đã lan truyền ra ngoài nên đoàn người vừa mới đến là đã có người tới tìm, mong có thể gia nhập vào Đệ Nhất Kiếm tông.
Những chuyện còn lại để cho các trưởng lão có chuyên môn phụ trách, còn việc Ngô Bình cần làm trước mắt là thông qua Thánh Môn đưa nhóm người đến Thánh Cổ Đại Lục, rồi hướng dẫn họ hoàn thành việc Thánh Xúc.
Đương nhiên đám người này không biết họ sẽ đến Thánh Cổ Đại Lục, họ chỉ biết mình vào một động thiên. Ngược lại khi đến nơi, Ngô Bình lại bắt đầu giúp đỡ họ mở ra Thánh Xúc.
Những người này được cậu giúp đỡ đã khai mở ra được tử mạch của mình gần hết, còn vài người thì mở ra huyền mạch. Sau khi họ mở ra những mạch này, nó sẽ rất có ích cho việc tu luyện trong tương lai.
Ngô Bình vào Đệ Nhất Kiếm tông ngày thứ ba đã lập tức luyện ra 300 viên Thiên Kiêu đan, mà đệ tử bấy giờ cũng đúng ba trăm người.
Những đệ tử này nhờ dùng Thiên Kiêu Đan và Thánh Xúc mở ra đạo mạch, cũng tăng tư chất lên rất nhiều.
Nhưng chưa đến hai ngày sau, Thái Hoàng Giáo tại Chân Hoàng Tiên giới bên kia truyền ra một tin tức rằng đại quân của Huyền U Tiên Triều đã xâm lược vào Chân Hoàng Tiên giới. Bây giờ, họ đã chiếm địa bàn của Thái Hoàng Giáo.
Thái Hoàng Giáo liên kết với rất nhiều môn phái để thành lập ra một liên minh chống địch, từ đó bắt đầu chém giết với đại quân của Huyền U Tiên Triều. Nhưng đại quân Huyền U Tiên Triều đã là một đội quân thống nhất, hoàn chỉnh nên có ưu thế bẩm sinh so với một đội quân mới lập mà rời rạc kia. Vậy nên Thái Hoàng Giáo bên này bị ăn hành khá nhiều, rất nhiều đệ tử chết trận mà đại quân tinh nhuệ của Huyền U Tiên Triều vẫn còn cuồn cuộn tiến lên không ngừng.
Thẩm Huyền Tông nghe tin tức, lập tức cử Ngô Bình đến xem tình hình. Nếu bên đó thật sự muốn chi viện, thì Đệ Nhất Kiếm Tông sẽ đến giúp đỡ Thái Hoàng Giáo để dốc hết sức đón địch.
Chuyện này phải nói thêm là dù sao Ngô Bình cũng là đệ tử hạch tâm của Thái Hoàng Giáo, tuy hiện tại trọng tâm của cậu không ở Thái Hoàng Giáo nhưng không thể vứt bỏ mối quan hệ này được. Hiện giờ Thái Hoàng Giáo gặp chuyện phiền phức, đương nhiên cậu không thể mặc kệ ngồi nhìn được.
Cậu bảo Mộ Dung Băng và Nhan Vũ Sương về Chí Tôn kiếm đường trước, còn cậu dẫn Thần Nguyệt đến Chân Hoàng Tiên giới.
Trước sơn môn của Thái Hoàng Giáo.
Có rất nhiều đệ tử của Thái Hoàng Giáo đáp trước xuống trước sơn môn, trên người bọn họ ít nhiều gì đều bị thương. Có người bị mù mắt, có người bị chặt đứt tay chân, có người chỉ còn được người khác cõng về. Những người không bị thương đều đã kiệt quệ sức mạnh, tổn thương không thể chiến đấu tiếp.
Lúc này một tia sáng rơi xuống, không ai khác là Thần Nguyệt và Ngô Bình. Hai người nhìn hoàn cảnh thê thảm của Thái Hoàng Giáo, cũng hơi nhíu mày.
Có một đệ tử mắt sắc thấy Ngô Bình, vui mừng đến mức mắt sáng rực lên, vội vàng gọi: “Sư huynh!”
Ngô Bình gật đầu hỏi ngay: “Tình hình chiến trận ngoài kia thế nào rồi?”
Đệ tử này nói: “Đại quân Huyền U tên là ‘Liệt Hỏa quân’ đã luyện ra 100 nghìn đạo binh, những đạo binh này có thể ngưng tụ thành đại trận Viêm Long đốt cháy mọi vật. Bọn đệ đã có rất nhiều người bị thiêu chết, hoàn toàn không có cách nào đến gần đám giặc đó!”
“Chẳng lẽ không có cách nào sao?”, Ngô Bình nhíu mày.
Đệ tử này lắc đầu: “100 nghìn đạo binh kết thành một đại trận, khí thế của nó có thể so sánh ngang với cường giả Hỗn Độn, dùng bất cứ pháp thuật nào cũng không thể phá vỡ được. Ngay cả giáo chủ đã tự tấn công, cũng chỉ có thể đánh lui chứ không thể dập tắt được Liệt Hỏa đại trận”.
Ngô Bình lập tức bảo: “Dẫn ta đến đó!”
Đệ tử này đã mệt mỏi đến kiệt sức, nhưng Ngô Bình bảo cậu ta dẫn đường thì lập tức đi ngay. Ba người nhanh chóng bay vút đi, rất nhanh đã đến chiến trường.
Cậu có thể nhìn thấy một con rồng lửa khổng lồ từ ở đằng xa, con rồng này cao mười nghìn trượng đang bơi lội giữa không trung, ngọn lửa nóng khủng khiếp bốc lên cả trời đất làm mọi vật xung quanh nó đều hóa thành đất khô cằn.
Dưới con rồng khổng lồ có một trăm đạo binh đang điều khiển nó, bọn đó liên tục đẩy mạnh nó về phía trước. Ở một nơi xa khác, Thái Hoàng Giáo và mấy trăm nghìn tu sĩ của các tông phái khác liên tục phong ra pháp bảo, bùa chú, thần thông, có khí tức năm ánh sáng bảy sắc cầu vồng nhắm vào con rồng lửa. Đáng tiếc, những thứ này gây rất ít vết thương cho con rồng lửa kia.