Con khỉ vui tới mức khoa chân múa tay rồi nói: “Có, tôi muốn học. Xin tiên nhân nhận của tôi một lạy”.
Nó học theo dáng vẻ của con người rồi cúi lạy Ngô Bình, anh cười nói: “Thế thì mày phải ngoan, sau này ngoan ngoãn tu luyện bên cạnh tao”.
Con khỉ gật đầu: “Vâng, tôi sẽ nghe lời thượng tiên tuyệt đối’.
Long Thanh Khâm nói: “Này khỉ, mày đừng có giả vờ phục tùng. Bụng vị thượng tiên này có càn khôn, ngoài ra anh ấy còn biết luyện đan, bày trận pháp, chữa bệnh. Mày đi theo anh ấy là phúc tổ 70 đời đấy”.
Con khỉ sáng mắt lên nói: “Xà… à Long lão đại, tôi biết rồi, tôi có ngu đâu”.
Long Thanh Khâm tháo xích cho nó rồi nói: “Nếu mày hiểu rồi thì tự chọn đi, mày có thể bỏ đi luôn để tiếp tục đời yêu quái tự do tự tại. Hoặc sau này ngoan ngoãn đi cùng anh Ngô để chào đón tiền đồ rộng mở”.
Con khỉ chỉ do dự vài giây rồi đứng cạnh Ngô Bình ngay: “Tôi đồng ý đi theo thượng tiên”.
Ngô Bình: “Người mày toàn lông màu vàng, sau này tao sẽ gọi mày là Kim Tử nhé”.
Con khỉ gật đầu: “Vâng, tên đấy hay quá!”
Ngô Bình: “Mày chưa chính thức tu luyện nên chưa biến thành người được. Giờ tao sẽ truyền Đại Thánh Âm Lôi Pháp cho mày, mày hãy tu luyện thành hình người trước, như vậy tao mới tiện dẫn mày ra ngoài”.
Chứ anh cứ dẫn một con khỉ theo mãi cũng không tiện.
Kim Tử gật đầu: “Vâng, xin thượng tiên hãy truyền cho tôi’.
Ngô Bình lập tức truyền thụ công pháp cho nó, để nó tu luyện ở chỗ của Long Thanh Khâm, khi nào biến thành người thì mới được ra ngoài tìm anh.
Ngô Bình truyền thụ công pháp cho Kim Tử xong thì lấy một quả Địa Thần ra rồi đưa cho Vân Tịch: “Em ăn đi”.
Vân Tịch: “Quả này quý quá, anh giữ lại mà dùng”.
Ngô Bình cười nói: “Anh có rồi”.
Thấy Ngô Bình kiên quyết như vậy, Ngô Bình đành nhận lấy rồi ăn. Thịt quả vừa xuống bụng, đã truyền đến khắp cơ thể cô ấy.
Ngô Bình biết rõ Vân Tịch không có tu vi, nhưng nhờ thể chất đặc biệt của mình nên cô ấy có thể vận chuyển được sức mạnh của tự nhiên. Khả năng này sinh ra khi Vân Tịch thức tỉnh được thiên bẩm huyết mạch của vương tộc.
Thấy Vân Tịch ăn quả rồi, Ngô Bình hỏi: “Vân Tịch, sao em không tu luyện?”
Vân Tịch: “Thể chất của em khá đặc biệt nên từ nhỏ đã không thể tu luyện. Nếu cứ cố thì toàn thân sẽ khó chịu, huyết mạch đảo ngược, có mấy lần còn suýt chết”.
Ngô Bình tò mò hỏi: “Sao lại như thế?”
Vân Tịch: “Lão tổ tông nhà em kể Vân Thị nhà em có thể chất Tiên Nghịch. Kinh mạch và cơ thể của em cũng có cấu tạo ngược nên không phù hợp với các công pháp bình thường”.
Ngô Bình quan sát kỹ cô ấy thì phát hiện đúng là kinh lạc, huyết quản và lục phủ ngũ tạng của Vân Tịch đều bị ngược thật! Với thể chất như vậy, đương nhiên cô ấy không thể tu luyện các công pháp bình thường, nếu không chắc chắn khí huyết sẽ đảo ngược, không chết cũng bị thương nặng.